" Cậu có thấy cái...." Môi chạm môi rồi.
Tâm trí như ngưng trệ, một lúc sau mới phản ứng lại, San San đẩy Trung Nguyên ra. Má cô phơn phớt hồng.
Trung Nguyên bị đẩy ra mới "hoàn hồn" trở lại. Cậu sờ tay lên môi rờ rờ.
" Ôi cậu chào đón nồng nhiệt quá, làm tớ có chút lo sợ nha. "
" Trượt chân thôi, cậu đừng vì thế mà nghĩ đã chiếm hời từ tớ nhé. " San San đáp.
Trung Nguyên cười cười, vẻ mặt rất thản nhiên, ý muốn nói rằng cậu đây mới là nạn nhân.
" Tớ chiếm hời từ cậu? Quên đi. Cậu cũng bớt mong nhớ về tớ đi nhé. Đi đây "
"..."
" À, cũng đừng thao thức về chuyện lúc nãy nhé. Chân tình của cậu tớ nhận rồi "
Nói xong, Trung Nguyên quay đi, bước chân càng ngày càng nhanh. Đến cuối hành lang, cậu mới vuốt vuốt đôi tai đang nóng dần lên của mình, thở dài.
" Phù, tí nữa thì tiêu đời "
*
Lúc San San quay lại, lều chiêu mộ của CLB Âm nhạc đã trở nên đông đúc, nhìn không thấy Hân Hân đâu cả, liền nghĩ phải chăng mình đã đi lâu quá. Lúc đang loay hoay chen tìm đường vào lều, có một bàn tay nào đó đã kéo cô ra khỏi đám đông. Chưa kịp nhìn rõ mặt, người đối diện đã tặng cho cô một cái ôm.
" San San, lâu lắm không gặp rồi nha!"
Nghe được giọng nói quen thuộc, cô bèn đẩy chàng trai đối diện ra, xem xét sẽ dạy dỗ cậu ta về chuyện bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-cau-ngan-doa-huong-duong/2883040/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.