Ra đến cổng trường, may mắn thay, có chiếc xe taxi vừa mới trả khách. Thế là cậu đã đưa San San đến bệnh viện kịp thời.
Lúc cấp cứu xong, bác sĩ chỉ dặn dò một chút, đặc biệt nhấn mạnh bệnh nhân tránh ăn những thực phẩm làm từ chanh leo. Nhìn chung đã không còn gì đáng ngại nữa.
Sau khi thanh toán viện phí, Trung Nguyên quay lại giường bệnh thì San San đã tỉnh lại.
" Bác sĩ bảo cậu truyền dịch xong có thể về..." Trung Nguyên kéo ghế ngồi xuống bên giường.
" Ừm "
...
" Có lẽ, từ giờ, tớ phải quản cậu rồi!...Cậu ăn chanh leo là thất hứa với tớ, với bố mẹ Trương đấy nhá!. " Trung Nguyên nói.
" Cảm ơn cậu đã đưa tớ đến bệnh viện, còn chuyện kia cậu cứ mặc kệ tớ " San San trả lời.
" Cậu giận tớ chuyện năm trước phải không? "
" Không có. Năm trước đến giờ lâu quá tớ chẳng nhớ gì cả "
" Tớ biết tớ rất không ra gì khi chẳng thèm nói với cậu lời nào mà bỏ ra nước ngoài. Lúc đấy tớ tưởng chừng như mình chẳng thể quay về sống ở ngõ Mặt Trời nữa. Tớ không biết mở lời với cậu như thế nào nữa " Trung Nguyên giãi bày nỗi lòng của mình.
"... "
" Tớ sai rồi, xin lỗi cậu "
" Cậu không cần xin lỗi tớ. Tớ với cậu chẳng coi là bạn bè. Tớ mệt rồi, cậu về đi " San San nói xong liền quay đầu sang hướng khác.
" Được rồi, cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-cau-ngan-doa-huong-duong/2883034/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.