Dạo gần đây tình hình sức khoẻ của Hạ Thanh Nam trở nên rất tốt, người cũng tràn đầy sức sống hơn hẳn.
Triệu Sơ Đông rất vui, cũng từ từ thả lỏng hơn, nhưng cũng không dám bỏ sót việc kiểm tra camera. Những lúc rảnh rỗi, Hạ Thanh Nam luôn phải ở trong tầm mắt mình thì Triệu Sơ Đông mới có thể yên lòng.
Hôm nay ăn trưa xong, Triệu Sơ Đông mở camera lên thì thấy Hạ Thanh Nam cầm một vật thon dài đang cứa vào tay của mình. Triệu Sơ Đông hẫng một nhịp, vội phóng to hình ảnh lên. Thứ Hạ Thanh Nam cầm cũng không phải thứ nguy hiểm gì, là một cây bút bi dài. Trên cánh tay chằng chịt sẹo cũng không có thêm vết thương mới nào.
Không biết Hạ Thanh Nam đang suy nghĩ gì, chỉ thẫn thờ nhìn về một góc, tay lại lặp đi lặp lại động tác đó. Chỉ tới khi bé Gấu chạy tới nhảy lên người, phát ra hai tiếng sủa vang, Hạ Thanh Nam mới dừng lại động tác, ôm lấy bé Gấu.
Tối đến, Triệu Sơ Đông về nhà, không nhắc gì đến việc này. Tận khi xong việc, chuẩn bị đi ngủ, Triệu Sơ Đông mới cầm cánh tay của Hạ Thanh Nam lên vuốt ve. Cậu không nói gì, nhưng từ hành động đó anh có thể hiểu những gì cậu muốn hỏi.
"Không sao. Anh không tạo ra vết thương nào. Chỉ là... có chút nghiện cảm giác đó thôi."
Hạ Thanh Nam ôm lấy Triệu Sơ Đông, những câu nói ra đều là thì thầm bên tai.
"Cảm giác đó như thế nào?"
Bàn tay của Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ban-hoa-huong-duong/3484392/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.