1.
Hạ Thanh Nam không có bất kỳ phản kháng nào, Triệu Sơ Đông sắp xếp sao anh liền làm như vậy. Ngoan ngoãn đi vào ở phòng của Triệu Sơ Đông, mặc dù tối đó bị Triệu Sơ Đông ôm ngủ cũng không thấy phản ứng gì.
Tỉnh dậy vào sáng sớm, mỗi người đã tự động lăn ra một góc khác nhau. Nhưng thực chất cũng chỉ có Triệu Sơ Đông lăn đi, còn Hạ Thanh Nam vẫn nằm một chỗ như cũ.
Triệu Sơ Đông lăn trở lại, ôm Hạ Thanh Nam vào trong lòng. Dùng tay vuốt ve tóc của Hạ Thanh Nam, khiến người đang ngủ cũng mơ màng tỉnh giấc. Để ôm được Hạ Thanh Nam vào lòng, Triệu Sơ Đông cố ý nằm nhích lên cao. Do đó khi tỉnh lại, Hạ Thanh Nam vô thức ngẩng đầu ngước nhìn lên trên.
Từ góc nhìn của Triệu Sơ Đông, có thể cảm nhận được đôi mắt mơ màng này rất hấp dẫn. Nhưng bên trong lại có chút trống rỗng, Triệu Sơ Đông không thích như vậy. Một nụ hôn nhẹ được đặt lên đôi mắt xinh đẹp ấy.
Giữa Triệu Sơ Đông và Hạ Thanh Nam xuất hiện một khoảng lặng, đôi mắt hai người nhìn nhau, không ai nói gì cả. Sau đó, Triệu Sơ Đông cuối xuống, hôn nhẹ lên đôi môi của Hạ Thanh Nam.
"Chào buổi sáng."
Nhìn bộ dạng ngơ ngác trên khuôn mặt một người đàn ông trưởng thành, Triệu Sơ Đông chỉ thấy cuốn hút vô cùng, cả khuôn mặt đều như được uống mật ngọt, đặc biệt vui vẻ.
"Không sao chứ?"
Câu nói ra cũng là lời thì thầm bên tai, khiến Hạ Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ban-hoa-huong-duong/3484387/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.