‘Ông già’ nhất định sẽ thích? Nghĩa là sao?
Trên đường đến nhà ăn Ryan không ngừng suy nghĩ đến việc này, có lẽ là hy vọng ‘thú cưng’ của mình có thể xinh đẹp đi! Chính là vậy, cho dù cậu có xinh đẹp như thế nào thì ‘ông già’ vẫn coi cậu là thú cưng để nhìn, để thích.
Nghĩ đến đây, Ryan không khỏi lại uể oải, có lẽ về sau ‘ông già’ nghĩ về cậu cũng chỉ nghĩ đến một thú cưng đáng yêu mà thôi!
“Ryan, em làm sao vậy? Vẻ mặt ủ rũ?” Đến nhà ăn vô ý phát hiện biểu hiện khác thường của Ryan, Duẫn Địch ngạc nhiên hỏi.
“A! Không có gì!” Ryan nhanh chóng ngẩng đầu lên, miễn cưỡng cười cười.
“Có phải Kiệt Ngôn bắt nạt em không?” Quý Phong cũng cúi người an ủi cậu, “Nếu là vậy, chờ tên đó vào anh giúp em báo thù!”
“Không có.” Ryan lắc đầu.
“Ryan đáng yêu như vậy không thích hợp với vẻ mặt bi thương đâu.” Thiệu Duẫn Địch đi đến bên người cậu, mỉm cười sờ tóc cậu. “Cười một cái mới càng đẹp trai.”
“Vâng.” Tuy rằng ngoài miệng đáp ứng nhưng giờ khắc này cậu thực sự cười không nổi. Phải làm sao bây giờ?
“A! Kiệt Ngôn vào rồi.” Không biết là ai kêu một tiếng, Ryan lập tức làm phản xạ ngẩng đầu nhìn về phía cửa, ô? ‘Ông già’ hiện giờ đang mặc…
“Ha ha, thế nào? Rất hợp đúng không?” Tạ Lạc cúi xuống nói thầm vào tai đỏ lừ của Ryan, “Cùng một đôi với Ryan nhá ~~!”
Quả thật lúc này Lôi Kiệt Ngôn đang mặc bộ đồ giống Ryan y như đúc, áo xanh nhạt, quần bò trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-anh-tinh-yeu-cua-thien-su/124319/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.