Trở lại nhà trọ, chuyện đầu tiên Lôi Kiệt Ngôn làm chính là đặt ‘Thiên Sứ nhỏ’ xuống sô pha mềm mại trong phòng khách, sau đó theo thói quen ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ thủy tinh màu đen treo trên tường, kim đồng hồ đã chỉ đến con số 9.
“Ông… Sẽ không phải là… hiện tại sẽ… phải không?”
Cậu cẩn thận bò đến một góc của sô pha, trong lòng run sợ nhìn người đàn ông trước mắt chậm rãi cởi áo vest, không nhanh không chậm cởi bỏ cúc áo sơ mi thứ nhất, cúc áo sơ mi thứ hai…
Chúa ơi, tim con sắp nhảy ra khỏi ***g ngực rồi…
Cầu Chúa! Đừng cởi nữa, A men!
Dường như Thượng đế nghe được lời cầu nguyện của cậu, Lôi Kiệt Ngôn không tiếp tục cởi bỏ chiếc cúc áo sơ mi thứ 3 của mình mà đến gần sô pha ôm lấy cậu, đưa vào một căn phòng khác. Chẳng lẽ là muốn đến phòng ngủ với giường? Cậu sợ hãi nhắm chặt hai mắt.
“Cởi quần áo ra.” Sau khi vào trong phòng, cậu nghe được giọng nói trầm thấp đầy tính mệnh lệnh của hắn.
Bỏ đi, mặc kệ vậy! Dù sao cậu là nam giới, cũng không sợ xảy ra hậu quả gì!!
Nghĩ vậy, cậu cắn răng cởi quần áo của mình.
“Tốt lắm,” nhìn hành động ‘hy sinh anh dũng’ của bé con, Lôi Kiệt Ngôn thiếu chút nữa cười thành tiếng, thật vất vả anh mới áp chế giọng nói của mình trở nên khiêu khích dụ hoặc nói với bé con, “Bây giờ đến chỗ tôi.”
Không có gì phải sợ! Chỉ một chốc nữa là có thể thoát, đúng thế, chính là vậy!
Một bên tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-anh-tinh-yeu-cua-thien-su/124312/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.