Ông Tô tới như một cơn gió, mấy ngày ông ấy ở bên này, Tô An ăn cơm cũng không dám ăn cho sướng miệng. Bởi vì khẩu vị của cô có vấn đề, ông Tô sợ cô ăn quá nhiều đồ cay lại có hại cho thân thể nên mỗi ngày đều bảo chuyên gia dinh dưỡng hầm các loại canh suông cho cô. 
Đợi sau khi hầm canh xong liền lộ ra vẻ mặt từ ái mà nhìn cô uống. 
Bởi vì mang thai nên khẩu vị của cô càng ngày càng nặng, uống canh suông xong cô lại không cảm thấy có mùi vị gì cả, nhưng ngại ánh mắt chờ mong của ông Tô nên cô không dám không uống. 
Hơn một tuần liên tục uống canh suông, sau đó chỉ cần vừa nhìn thấy chén canh thì Tô An liền theo bản năng mà buồn nôn muốn ói. 
Bởi vì công việc mà Tô Hoàn trở về trước, Nhuế Như Thị lại ở cùng ông Tô mấy ngày, đợi bảo đảm Tô An không có vấn đề gì rồi mới cùng ông Tô đi nhà họ Diệp ở đế đô 
Đợi tiễn đi ông Tô cùng với Nhuế Như Thị, Tô An liền thở ra nhẹ nhàng, ôm Tô Bảo đi dạo thư viện thành phố cả buổi trưa. 
Trong thư viện có phòng đọc sách cho trẻ em, trong phòng đọc đều là mấy bạn nhỏ mới mấy tuổi, nhỏ nhất là khoảng ba - bốn, lớn hơn một chút thì chỉ tầm sáu - bảy tuổi. 
Tô Bảo ở nhà đầy ngoan ngoãn đáng yêu, ra ngoài thì lập tức có giá một chút. 
Miệng nhỏ mím lại, đôi lông mày nhạt phối hợp với gương mặt không có biểu tình như vậy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-anh-mot-tinh-yeu-nho/1301472/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.