Bãi đỗ xe của công ty sản xuất thuốc Tô thị.
Một chiếc xe thể thao bề ngoài khiêm tốn màu đen dừng ở khu trong cùng, đường nét trên xe lưu loát, tạo hình khiêm tốn không quá khoa trương, dường như không làm người khác chú ý, dưới ánh đèn của tầng hầm giữ xe u tối, thân xe sạch sẽ đến phản quang.
Tô An ngồi trên ghế phụ, nghiêng đầu dựa vào cửa sổ.
Lưng Tô Diễn tùy ý dựa về phía sau, duỗi tay lấy bấm móng tay từ trong hộp chứa đồ trong xe ra, chuyển ánh mắt, tầm mắt rơi trên người Tô An.
Tô An đã sớm chú ý đến động tác của Tô Diễn, nhưng không động đậy.
"Muốn anh mời?" Đợi nửa phút, Tô Diễn gập ngón tay chống trán, lạnh nhạt nói.
"Em cũng không phải là Cư Cư." Tô An đến cùng vẫn duỗi tay về phía Tô Diễn.
Mỗi lần Cư Cư nhìn thấy Tô Diễn cầm bấm móng tay thì chạy trốn nhanh hơn bất cứ ai, lần nào cũng nằm co dúm dưới gầm giường của Tô Bảo. Có lẽ nó nghĩ rằng Tô Diễn sĩ diện, nhất định sẽ không nằm xuống gầm giường mà ôm nó ra.
Tô Diễn nắm lấy ngón tay Tô An, không nói một lời.
Móng tay của cô rất mỏng, một tầng mỏng manh, mỏng mà sáng, rất trắng. Ngón tay rất đẹp, khung xương tinh tế.
"Cạch, cạch" một tiếng, móng tay dài dính vào móng tay bị gãy, cắt hết những phần thô ráp bên lề.
"Được rồi." Tô An đau lòng móng tay dài của mình, làm bộ muốn rút tay về.
Tô Diễn cũng không dùng lục, nắm chặt tay Tô An, mắt khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-anh-mot-tinh-yeu-nho/1301454/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.