Tô Bảo không thể tin nổi mà mở to mắt ngửa đầu nhìn Tô Diễn.
Đôi chân dài của Tô Diễn vẫn còn đặt sau lưng nhóc, chiếc áo sơ mi màu trắng mỏng manh trên người nhanh chóng bị hơi nước nóng làm cho ướt đẫm, dính ở trên người, da thịt nơi ngực thấp thoáng ẩn hiện.
“Ba.’’ Tô Bảo xoay người, một tay đặt lên đùi Tô Diễn, một tay khác dụi dụi mắt, nói hai chữ: “Ôm con.’’
Tô Bảo đang làm nũng.
Có thể là do di truyền từ Tô An, nhưng từ trước đến nay Tô An chưa bao giờ làm nũng trước mặt anh, Tô Diễn thực sự không dám tưởng tượng dáng vẻ Tô An làm nũng với anh là như thế nào.
Có lẽ cho dù bao anh chết trên người cô, anh cũng sẵn lòng.
Tô Diễn cúi đầu nhìn xuống, duỗi tay ôm Tô Bảo lên. Tô Bảo nằm trên vai Tô Diễn, ghé sát thì thầm bên tai anh: “Đừng bớt một cái bánh pudding, khỉ không*?
(Nguyên văn: Hóu bú hóu 猴不猴, 猴 có nghĩa là khỉ: ý của Tô Bảo là được không, nhưng do Tô Bảo còn nhỏ nên nói sang “khỉ”.)
“Được.’’ Tô Diễn trả lời, nhẹ nhàng nói: “Nếu con có thể bảo An An “bán manh” giống như con thì ba sẽ không bớt.’’ Vừa dứt lời, anh nhìn về phía Tô An, ánh mắt trầm tĩnh.
Con Corgi vẫn còn đang tắm rửa đột nhiên rên lên một tiếng, cả người ướt nhẹp, nó đã được tắm rửa qua hai lần, trên người sạch sẽ hơn rất nhiều. Sau hai lần tắm cho chó, trong phòng tắm tràn ngập hơi nước nóng trắng xóa, chiếc váy dài trên người Tô An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-anh-mot-tinh-yeu-nho/1301430/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.