Hơn năm giờ sáng, thành phố N bị một tầng sương mỏng manh bao phủ, không khí hơi ẩm.
Bóng đêm ảm đạm đang rút đi từng chút một, ngọn gió lặng lẽ trong không gian yên lặng như tờ xuyên qua khung cửa sổ hé mở, vén lên màn cửa mỏng manh, rèm vải đay khẽ lay động một góc.
Tô An trở mình, dường như ngủ không an ổn lắm. Chân thon dài trắng nõn quấn lấy chiếc chăn điều hòa*, hai tay xoắn lấy chiếc chăn, lông mày nhíu chặt.
(*:空调被: Chăn bông điều hòa hay còn gọi là chăn bông giải nhiệt mùa hè là loại chăn mỏng thích hợp sử dụng cho các phòng điều hòa, máy lạnh, chất liệu làm chăn chủ yếu gồm bông sợi và lụa. Chất liệu làm chăn bông điều hòa đóng vai trò quyết định đến chất lượng của nó.)
Miếng ngọc giấu trong áo ngủ trong lúc vô tình trượt ra.
Bồ Tát hạ thấp lông mày, xanh ngọc trơn bóng.
Trong bóng đêm như nước, tiếng thở gấp của đàn ông tựa như nổ bên tai, vừa thấp vừa khàn.
Tô An ngửa đầu, bị ép nhận lấy, ánh mắt quét qua vẫn là một mảng bóng tối nặng nề, tối đen giống như mực không tan, tràn đầy cảm giác bức bách chán ghét.
Màn lụa mỏng bị gió mát vén lên, ánh trăng lốm đốm lọt vào trong phòng.
Ánh trăng bổ sung cho hai người một tầng ánh sáng mông lung, giống như ảo ảnh.
Tô An cúi đầu, mái tóc dài vốn dĩ xõa dịu dàng sau lưng trong khoảnh khắc trút xuống, thái dương hơi ướt, sợi tóc trượt qua một đoạn bả vai trắng muốt tròn ấu.
Không biết bị đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-anh-mot-tinh-yeu-nho/1301406/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.