– Siêu Quần ca ca…
Đang mệt mỏi mơ mơ màng màng ngủ quên, Dương Bất Hối nghe văng vẳng mấy tiếng cười, giật mình tỉnh giấc, thì nhìn thấy Trương Siêu Quần từ trên giường ngã xuống, nàng kinh hãi, bước lên, thì lúc này Trương Siêu Quần đã tự mình ngồi dậy, thấy Dương Bất Hối mặt mũi tràn đầy lo lắng ngó lấy mình, hắn mỉm cười nói:
– Không có việc gì… không có việc gì, tại ta không cẩn thận trượt chân, quá mệt mỏi, ta muốn ngủ một giấc, suốt một đêm không ngủ, mắt đã quầng thâm đến thê thảm rồi.
Dương Bất Hối nhẹ gật đầu, nói:
– Để muội dẫn ca ca đi về phòng!
Lập tức lại hỏi tiếp:
– Mắt quầng thâm là cái gì?
Trương Siêu Quần nói:
– Là thức đêm không ngủ, khuôn mặt người sẽ trở nên không còn xinh đẹp nữa.
Dương Bất Hối mắng:
– Ca ca là đại nam nhân, còn sợ cái này sao?
Trương Siêu Quần trừng mắt nhìn, nói:
– Nam nhân thì cũng cần phải thật xinh đẹp, mới có đại cô nương và tiểu cô nương ưa thích đúng không? Lúc ta chữa thương cho Vô Kỵ, muội chẳng phải là mi mắt không nháy ngó lấy ta sao? Nếu như ta mặt ủ mày chau, như tiểu lão đầu khô quắt, muội sẽ không nhìn ta sao?
Dương Bất Hối xấu hổ, giẫm chân nói:
– Ai mi mắt không nháy mắt ngó lấy ca ca? Ca ca nói bậy! Vu oan muội! Lúc đó muội là đang nhìn lấy… ngó lấy Vô Kỵ ca ca!
Trương Siêu Quần biết rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-y-thien-do-long-ky/3120059/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.