Một thiếu niên quần áo đơn bạc đoan chính ngồi ở trên băng ghế dài, trên bàn mở ra một quyển sách mỏng manh đóng buộc chỉ, say mê đọc không ngẩng đầu lên, dáng vẻ lo lắng mất ăn mất ngủ, khi Trương Siêu Quần đi vào, thiếu niên mới bừng tỉnh lại.
– Vô kỵ tiểu đệ…
Trương Siêu Quần kêu lên.
Trương Vô Kỵ mờ mịt nhìn lên, vui mừng nói︰
– Siêu Quần đại ca! Huynh đến rồi!
Trương Siêu Quần đi tới bên cạnh hắn, thấy chất đầy trên bàn các loại thư sách, “Hoàng đế nội kinh”, “Hoa đà nội chiêu đồ”, “Vương thúc hòa mạch kinh”, “Tôn tư mạc thiên kim phương”..v.v. nhiều vô số, hơn 20 bản, Trương Siêu Quần líu lưỡi hỏ︰
– Tiểu đệ nghiên cứu bấy nhiêu sách thuốc?”
Trương Vô Kỵ ngại ngùng nở nụ cười, đưa tay gãi đầu, nói︰
– Không muốn nghiên cứu cũng phải nghiên cứu, Hồ tiên sinh không chịu chữa thương cho Thường đại ca, nếu hai ngày nữa không có cách trị, Thường đại ca sẽ không.. sống nổi rồi!
Nói tới chỗ này, Trương Vô Kỵ cúi đầu xuống, vẻ mặt thật là khổ sở.
Trương Siêu Quần biết Trương Vô Kỵ cùng Thường Ngộ Xuân có cảm tình rất tốt, liền vỗ đầu của hắn, cười nói︰
– Tiểu đệ cứ để tâm xem, tuy can đảm nhưng phải cẩn trọng, huynh tin tưởng tiểu đệ nhất định có thể làm được!
Trương Vô Kỵ ngạc nhiên nói︰
– Siêu Quần đại ca, huynh tin tưởng tiểu đệ có thể làm được cái gì?
Trương Siêu Quần nói︰
– Không phải là tiểu đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-y-thien-do-long-ky/3119932/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.