Ôn Ca Ngâm kinh ngạc nhìn về phía Ôn Hằng, nhưng chỉ thấy hai tròng mắt của hắn đều là một mảnh thâm trầm như biển, cũng không thể nhìn ra suy nghị đặc biệt gì, những lời này, thật sự chính là ngăn chặn trước hàng động sau này, nàng chỉ cảm thấy nghi hoặc kinh hãi, cũng không biết hắn có phải đã biết được chuyện gì đó không, trong lúc nhất thời, trong lòng bất an không thôi, khoé môi nửa ngày mới giật giật, nổ lực nở ra ý cười :”Phụ thân đang nói cái gì vậy? Ta cùng muội muội là một mẹ sinh ra, tại sao lại có khả năng có tâm diệt trừ muội muội chứ?”
“Con thề.” Không phải hỏi, mà là mệnh lệnh.
Ôn Ca Ngâm nhất thời cả kinh, ngay cả nói cũng đều nói không nên lời, dù tâm tư nhanh nhẹn như thế nào, giờ phút này đối mặt với Ôn Hằng, trong lúc, trong lúc nhất thời cũng không biết nên phản ứng như thế nào.
Dáng vẻ Ôn Hằng, chỉ lẳng lặng nhìn nàng, hai tròng mắt thâm thuý như mực, cánh môi hơi mím, giống như bình thường, lại giống như nghiêm túc làm cho người ta kinh hãi. Sau một lát hoảng loạn, Ôn Ca Ngâm đến cùng lại trở nên trầm tĩnh. Nàng mím mím môi, nhìn về phía Ôn Hằng, hai tròng mắt rưng rưng lệ, dáng vẻ rõ ràng rất uỷ khuất :”Phụ thân muốn nữ nhi thề như thế nào?”
“Lấy hậu vị của con, cùng tánh mạng phụ thân với nương con ra thề.” Dù dáng vẻ nàng uỷ khuất vô tội như thế nào, Ôn Hằng vẫn không chút nhượng bộ nào. Tiếng nói của hắn vừa dứt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-vuong-nich-sung-kinh-the-y-phi/1593927/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.