Kia là một hương thơm kỳ dị, từ sau khi Cẩm Ngôn ngửi thử, liền rất xác định, đó là mê dược. Dù sao cũng không ảnh hưởng đến tánh mạnh, cho nên nàng mới dám uống, lại không nghĩ tới dược tính của nó quá mạnh.
“Nhị tiểu thư, người tỉnh?”
Lúc Cẩm Ngôn tỉnh lại, đã là giữa trưa ngày hôm sau, hơn nữa lại còn là ở Tướng quân phủ, là tiếng của nha hoàn Thanh Di bên người Ôn phu nhân. Thanh Di nhìn thấy nàng tỉnh, mừng tít mắt nói :”Nếu như đã tỉnh, đến, uống miếng nước nào.”
Cẩm Ngôn còn chưa làm rõ ràng chuyện trở về như thế nào, liếc mắt nhìn quanh phòng một cái, xác định đây là khuê phòng của mình ở Tướng quân phủ, không khí trong phong tuy có chút kinh dị, nhưng trước mắt lại có chuyện càng quan trọng hơn. Tay nàng cuống quít nắm lấy cánh tay Thanh Di, vội hỏi :”Thanh Di, Lãnh Nguyệt đâu? Lãnh Nguyệt thế nào rồi?”
Nàng nhớ rõ, mắt của Lãnh Nguyệt đã bị thương, sau đó, còn ở hậu đường của Quỷ vương phủ bị tra tấn. Qủa nhiên, Thanh Di nghe xong liền thở dài một tiếng :”Gặp phải người của Quỷ vương phủ, có thể giữ lại mạng đã là vạn hạnh. Mắt Lãnh Nguyệt bị thương, nhưng cũng may, còn có thể hồi phục lại thị lực, đại phu nói, nàng ta cần phải an dưỡng thật tốt, còn có thể nhìn thấy được, cho nên lão gia phu nhân đã cho nàng ta chút tiền, để cho nàng ta về thôn nhỏ dưỡng bệnh.”
Cẩm Ngôn nghe nàng ta nói vậy, như thế mới nhẹ nhàng thở ra.
Nàng tiếp nhận bát nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-vuong-nich-sung-kinh-the-y-phi/1593921/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.