Hắn cười cười, cư nhiên lại đối với Cẩm Ngôn nhẫn nại giảng giải :”Ba năm trước, Chung Cách mới phát quân tiêu diệt một tiểu quốc, cứ viện chính là mấy trăm vạn nhân khẩu Bắc Vũ, nhưng do hai quân giao chiến, sao có thể không để lại thương vong? Tuy rằng không thể nói rõ chỉ số thương vong lớn bao nhiêu, nhưng cũng đủ khiến hắn an dưỡng một thồi gian, nếu như bây giờ triều đình phát quân đáng Quỷ vương phủ, đây cũng coi như không phải là chuyện nhỏ đi! Bản đế tự nhận, hắn muốn tiêu diệt Quỷ vương phủ, so với một tiểu quốc Bắc Vũ lại càng phải cố gắng hết sức hơn, bên trong tứ quốc còn có Thuận Vu cùng Sở quốc, luôn luôn đối với miếng mồi ngon như Chu Cách đều như hổ rình mồi, thời cơ mà động, nếu lúc này mà triều đình xuất binh, đại thương nguyên khí sẽ có chỗ trống cho các quốc gia khác chui vào, đây cũng coi như là mất nhiều hơn được, cho nên, tiểu cơ trí bàn tính của ngươi, ở trong này căn bản là không thể thực hiện được.”
Hắn nới ra kiềm chế đối với Cẩm Ngôn, nhìn về phía hậu đường, không chút để ý giống như đang nói chuyện buổi tối nên ăn cái gì, nói :”Cho nên, giết chết hai người như các ngươi, ngươi cảm thấy, triều đình thật sự sẽ quản sao? Cho dù thân phận của ngươi có đặc thù, nhưng mà theo như bản đế biết, tỷ tỷ ngươi là dẫm trên vai ngươi để leo lên làm Hoàng hậu, mà Ôn Hằng lại hướng đến ngu trung *(trung thành đến ngu ngốc),Hoàng thượng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-vuong-nich-sung-kinh-the-y-phi/1593918/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.