Dứt lời nàng liền thả lỏng cổ áo, lộ ra cái cổ nhỏ trắng noãn, Lãnh Nguyệt nhìn động tác của nàng, như thế mới bừng tỉnh, đúng rồi, nam nhân là phải có hầu kết, một chiêu này của tiểu thư rất hay!
Nàng cũng nới cổ áo theo, quả nhiên, Lượng quỷ kia cẩn thận nhìn nhìn yết hầu hai người, lập tức liền phân phó thủ hạ của mình :”Hai người các ngươi, nhanh chóng đi đến tửu lầu nhìn đi, đem tất cả những người ở đó đều mang đến, dù phải quật xuống ba thước, nhất định cũng phải đem người đào cho ra! Mặt khác, hai người này… Hừ, thà rằng giết lầm, cũng không thể buông tha.”
Sắc mặt Cẩm Ngôn trắng nhợt, suýt nữa té xuống mặt đất. Nàng vậy mà quên, nơi đây là cổ đại xem mạng người như rơm ra, cho dù nàng là trong sạch, nhưng chỗ này là Quỷ vương phủ, trong miệng Lãnh Nguyệt --- Quỷ vương phủ không phải là giết người như ma, âm ngoan độ lạt sao? Huống hồ, các nàng hiện tại còn ở trong xào nguyệt của bọn họ, bọn họ làm sao có thể dễ dàng buông tha các nàng như vậy?
Thà rắng giết sai một trăm người, cũng tuyệt không buông tha một người khả nghi, đối với Quỷ vương phủ giết ngườu như ma mà nói, đây chính là phong cách xử sự của bọn họ! Nàng làm sao có thể quên lo lắng chuyện này, xem ra, nàng quả nhiên là ở hiện đại ngây ngốc quá lâu rồi, căn bản là không biết mạng người ở cổ đại!
“Buông tay! Nhị tiểu thư ----“ Lãnh Nguyệt nóng nảy, không nói hai lời liền hướng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-vuong-nich-sung-kinh-the-y-phi/1593913/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.