Chương trước
Chương sau
Giao dịch xong với Al, Lý Quý Dương lại mua bán với Thanh Linh Tử, mua một túi trữ vật, hôm nay Thanh Linh Tử vắng mặt, sau đó lại gặp Lam Thiên, hiện giờ Lam Thiên giống như bề bộn nhiều việc, nghe nói Lam Thiên mới mua một tiểu tinh cầu, thật hoang vu, nhưng hắn có mầm móng nguyên thủy trong tay, đã gieo xuống, chỉ đợi biến thành lục sắc tinh cầu.

- Chỉ có cỏ vô dụng, còn cần có cây cối, núi đồng, con sông vân vân.

Lý Quý Dương nhắc nhở hắn:

- Thậm chí cũng không thể thiếu tiểu động vật.

Không cần động vật cỡ lớn, bởi vì tinh cầu mới khai phát không có nhiều thực vật như vậy, chỉ có thể nuôi sống động vật ăn cỏ loại nhỏ, còn có thể hạn chế cỏ dại sinh trưởng, bằng không nếu chỉ gieo trồng cỏ dại, tinh cầu sẽ càng thêm hoang vu thành dạng gì?

- Không có cây giống..

Lam Thiên lập tức ủ rũ nói.

- Ngày mai tôi bán cho cậu một ít, giống cây ăn quả, có thể kết trái cây, được không?

Dù sao nhóm người máy 001 đã đâm rễ trong không gian, hơn nữa bởi vì bọn họ đều là người máy, cũng sẽ không có đời sau sinh ra, càng sẽ không phản chủ, cũng không có phản loạn, như vậy rất tốt.

Lúc đó hắn chỉ dùng một túi mầm móng cỏ dại đổi cả một đoàn thể người máy của người ta!

- Thật mắc đi?

Lam Thiên nghe vậy cũng không cao hứng, quá mắc hắn mua không nổi, trong tinh tế lục sắc chính là thực vật trân quý.



- Cho cậu chiếm tiện nghi, một trăm tinh tệ một hột, đến lúc đó chính cậu tự gieo trồng đi!

Lý Quý Dương nghĩ nghĩ, điều hòa một chút, không cho cây non, đổi thành hột giống, dù sao cần nẩy mầm cũng sẽ không làm khó được người của vị diện công nghệ cao.

- Cũng được!

Lam Thiên gật đầu đồng ý.

Đây xem như làm xong một cọc mua bán, đóng lại màn hình Lý Quý Dương mới đổ ra túi trữ vật.

Lần này đồ vật thật kỳ lạ, đầu tiên là hai bộ trang sức bạch ngọc, thợ khéo tinh mỹ dị thường, còn mang theo bảo quang cùng hơi nước.

Hộp chứa trang sức còn điêu khắc tên "Thủy Ngọc trang", dùng văn tự là chữ tiểu Triện, Lý Quý Dương còn nhận thức trên nắp hộp còn có chữ nhỏ tinh tế, nói bộ Thủy Ngọc trang này có thể dưỡng nhan, thanh xuân vĩnh trú.

Lý Quý Dương liền hiểu được vật này hẳn là của nữ tu chân, thứ này không có chỗ lợi gì, nhưng chỉ có một chút thì đã đủ: Thủy ngọc thủy ngọc, giọt sương có thể bảo trì da thịt!

Nữ nhân thích chưng diện, đúng là cái gì cũng đỡ không nổi!

Nhớ rõ ở thời đại của hắn, lúc tài chính nguy cơ chỉ có ba ngành sản xuất không bị ảnh hưởng, trong đó có một là nghiệp làm đẹp!

Còn có mười bộ quần áo, đều dùng nguyên liệu vải thật tốt, nhẹ nhàng thoạt nhìn không sai, hơn nữa hình thức cũng rất Tần Hán hóa, cho dù hiện tại mặc ra ngoài đều sẽ có người khen đẹp mà không kinh ngạc.

Lý Quý Dương đem mười bộ quần áo bao bọc lại, tính toán đưa cho Triệu Cơ, ở hậu cung hơn nữa còn phải trang điểm dưỡng nhan, ngoài ra còn đem một thanh chủy thủ ngọc chế đoán chừng là cấp cho nữ tử sử dụng, vô cùng sắc bén, không kém hơn chủy thủ kim chúc bao nhiêu.

Lý Quý Dương cũng tính toán đưa cho Triệu Cơ phòng thân, trong cung thân phận của nàng đích thật là thấp nhất.

Trước kia có người nói Triệu Cơ là thứ nữ của nhà sĩ phu Triệu quốc, nhưng thật ra là không phải.

Quân không thấy sau khi Triệu Cơ trở thành thái hậu, trong sách sử cũng không có nhắc tới nhà ông bà ngoại của Doanh Chính sao?

Bởi vì nàng căn bản không phải là thứ nữ của nhà sĩ phu, nàng chỉ là một ca cơ, xuất thân đỡ hơn kỹ nữ một chút, nhưng cũng không thể gạt bỏ sự thật nàng xuất thân thấp hèn.

Ở thời đại này nam nhân nhìn xuất thân xem chính là bậc cha chú, là bản thân tài hoa, là bản lĩnh của chính mình.

Nữ nhân chủ yếu không có địa vị gì, lời nói không dễ nghe, lúc công tác thống kê dân cư, nữ nhân cũng không được tính là đầu người, trong nhà nộp thuế lương cũng chỉ nộp phần của nam nhân mà thôi.

Cho nên xuất thân của nữ nhân ở thời đại này là không được chú ý, công chúa cũng có thể làm dắng nữ hồi môn cho người ta, ví dụ như bên trong "Tả truyện Hi Công ngũ niên" có viết: Dĩ dắng Tần Mục cơ.



Đương nhiên còn có ca cơ, vũ cơ lên làm hoàng hậu, thái hậu!

Xa thì không nói, năm đó Mị Nguyệt cũng là như vậy tới được, chức vị "Vương thái hậu" chính là do nàng sáng lập, cũng là Vương thái hậu đầu tiên.

Lúc quốc chủ còn sống không thể làm hoàng hậu, đã chết cũng phải làm thái hậu!

Lý Quý Dương cấp ủng hộ cho Triệu Cơ, chính là dùng sức mà tiêu tiền, Triệu Cơ không phải không muốn dùng đồ vật của Lữ Bất Vi sao?

Vậy dùng của hwans, hắn còn có kế hoạch hơn Lữ Bất Vi!

Ngoài ra còn có một ngọc bội hình trứng, tạo hình là một con phượng hoàng, Lý Quý Dương cũng tính toán cấp cho Triệu Cơ, đều là đồ vật nữ nhân sử dụng.

Còn có một thùng vàng, một thùng bạc, hai thùng đồng tiền.

Chủ yếu chính là còn có một thùng hương liệu!

- Loại hương vị này thật nồng đậm!

Thanh âm máy móc vang lên.

- Phải đó, còn không nồng đậm sao, đây chính là hương liệu!

Lý Quý Dương nói:

- Giá trị ngàn vàng a!

Hương liệu sao, ở thời đại này quá ít thấy, giá cả cao tới thái quá!

Đêm nay thu hoạch không tệ lắm!

Rạng sáng hôm sau, Thuần Nhã thức dậy mượn nhà bếp, nấu cháo cho thiếu gia, dưa muối có sẵn, trứng mặn cũng nấu sẵn ở nhà, trực tiếp bưng lên lầu.

Lý Quý Dương cuối cùng ăn một bữa cơm no, tuy rằng chỉ là cháo xứng cùng trứng mặn lẫn dưa muối.

Ăn xong mọi người thu dọn đồ đạc, Lý Quý Dương xuống lầu tính tiền, chỉ thêm mười bố tệ, cũng thật tiện nghi.



Chờ lên đường, Lý Quý Dương thật hưng phấn, hắn sắp nhìn thấy chân chính Hàm Dương thành!

Hàm Dương thành ở đời sau chỉ còn tồn tại nền nhà, trải qua hơn hai ngàn năm phong sương tuyết mưa, nền vẫn chắc chắn dị thường, có thể thấy được năm đó Hàm Dương thành hùng vĩ bao nhiêu.

Tuy rằng Hàm Dương thành hiện tại cũng không phải là sau này Tần Thủy Hoàng xây dựng thêm, nhưng dù gì cũng là đô thành một quốc gia.

Hàm Dương thành, thời kỳ Chiến quốc, đô thành Tần quốc.

Tần Hiếu Công mười hai năm (trước công nguyên 350),bắt đầu xây dựng, mười ba năm (trước công nguyên 349),từ Lịch Dương dời đô đi qua.

Hàm Dương thành ban đầu đại khái chỉ có Hàm Dương cung cùng kiến trúc "Ký khuyết" tương tự cửa thành.

Huệ Văn Vương tiếp tục xây dựng thêm, theo văn hiến ghi lại, bên trong thành có cửa nam, bắc cùng tây.

Sau khi Tần Thủy Hoàng thống nhất sáu nước, mới xây "Lục quốc cung".

Trước công nguyên 206 năm, Hạng Vũ nhập Hàm Dương, đốt cung thất (thiêu hủy cung A Phòng nổi tiếng),Hàm Dương thành mới biến thành đống hoang tàn. Hiện giờ Hàm Dương thành còn chưa trải qua chiến tranh tàn phá, tường thành cao lớn, cửa thành nguy na, cùng với quân Tần đứng gác, cũng làm cho Lý Quý Dương sinh ra một cỗ tò mò.

Bọn họ ngừng xa cách thật xa, khác với trong phim ảnh, việc kiểm tra nơi cửa thành chỉ là diễn. Trên thực tế cần kiểm tra người qua đường, trạm gác cũng cách cửa thành thật xa.

Hơn nữa kiểm tra không phải người, mà là đồ vật, không được mang binh khí cùng lưỡi dao sắc bén vào thành, may mắn Lý Quý Dương đã sớm đem đồ vật bỏ vào trong không gian, bọn họ chỉ mang theo hành lý bình thường, vừa nhìn cũng biết là loại người không gây cuyện, lính gác tuy rằng vẻ mặt nghiêm túc nhưng kiểm tra xong lại cho đi.

Đi vào trong, hai bên đều là lính gác, mãi cho tới đi xa hơn năm dặm mới xem như đi tới trước cửa Hàm Dương thành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.