- Không phải là vì đồ vật thiếu hay không, người không tranh đồ vật tranh khẩu khí.
Lý Quý Dương vốn muốn nói "Người tranh một hơi, Phật tranh một lò hương", nhưng nghĩ tới thời đại này còn chưa có chuyện gì của Phật giáo đâu, Đạo gia cũng mới là một trong bách gia, cho nên vẫn sửa một chút.
- Cơn tức này khi nào mà tranh không được, lại nhất định phải đi hôm nay?
Cam Lỗi tức giận, nếu không phải thân thể sớm dưỡng tốt, đã sớm ho khan lên.
- Hôm nay nếu không đi, ngày mai nhà bọn họ lại đem cô nương gả cho nhà khác, vậy không còn liên quan gì chúng ta!
Lý Quý Dương xem qua Tần luật, lại nghiên cứu qua phong thổ thời kỳ Tần Hán, biết hôm nay không đi ngày mai sẽ trễ.
- Ngươi.. ngươi nha!
Cam Lỗi tức giận muốn đánh hắn, nhưng Lý Quý Dương lại núp sau lưng Doanh Chính.
Doanh Chính chứng kiến hắn trở về, trong lòng vô cùng cao hứng, che chở hắn:
- Tiên sinh nguôi giận, tiên sinh nguôi giận.
- Không cho ngươi ngăn đón!
Cam Lỗi tức giận ánh mắt trợn to:
- Ngươi có biết hay không? Mông Vũ tướng quân cùng rất nhiều lão tướng quân đang ở nha môn chờ ngươi từ lúc mặt trời mọc tới buổi trưa, làm sao ngươi không hiểu chuyện như vậy? Đây là ngươi lần đầu tiên điểm mão a!
- Ta.. ta không nghĩ tới..
Điểm này Lý Quý Dương vẫn thật sự không nghĩ tới, hắn nghĩ điểm mão cũng giống như điểm danh, kỳ thật cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-trieu-my-man-sinh-hoat/2856141/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.