Chương trước
Chương sau
- Dạ!

Lý Quý Dương sợ hãi, sau khi trở về cũng có chút hối hận, vừa xúc động lại dâng ra lâu xe, sớm biết vậy thì trực tiếp trước cấp tam hoa lê, nghĩ tới tam hoa lê liền nhanh chóng chạy ra ngoài, làm cho người ta đem tam hoa lê, lâu xe cùng một ít nông cụ cần dùng cho cày bừa vụ xuân đều đem tặng vào trong cung, hơn nữa phân phó Lý Phúc:

- Ngươi nói, đây là một bộ!

- Dạ!

Lý Phúc đầy mặt hồng quang, hùng dũng oai vệ hiên ngang mang theo người đi Tần Vương cung.

Lúc này Doanh Chính làm sứ giả sắc phong mang theo người đi Lang Trung lệnh phủ.

Sau khi tới mới phát hiện bộ dạng Lý Quý Dương thật ủ rũ.

- Tiểu Dương?

Doanh Chính đều lưu người ở bên ngoài không cho đi tới, chính mình vội vàng đi vào.

Lý Quý Dương đang ngẩn người, hiện giờ giống như có chút không giống như lịch sử mà hắn biết, bởi vì trong lịch sử không có nhân vật như hắn, căn bản không có phong hào "Tần An quân"!

Chiêu Tương Vương trị vì thời gian dài cho nên sắc phong cho rất nhiều người, có Cương Thành quân cùng Xương Bình quân, Xương Văn quân vân vân.. Hiếu Văn Vương trị vì ba ngày, thời gian không đủ dùng, hắn chỉ phong mỗi một Cương Thành quân. Mà Trang Tương Vương trị vì ba năm, có thời gian nhưng chỉ phong một mình Lữ Bất Vi!

Còn không phải là phong "Quân" mà là phong "Hầu"!

"Quân" cùng "Hầu" có khác nhau, tỷ như tứ công tử nổi danh nhất Chiến quốc, tứ đại công tử đều là quý tộc trọng yếu của các quốc gia, có đất phong của mình, khi đó mọi người lấy địa danh đất phong xưng hô phong quân, tỷ như Công Tôn Ưởng được phong ở Thương, được xưng là Thương quân, đời sau kêu hắn là Thương Ưởng.

Đất phong của Bình Nguyên quân là ở Bình Nguyên, tự nhiên được xưng là Bình Nguyên quân.

Tần ở thời kỳ Huệ Văn xưng vương, sớm nhất phong hầu làm "Thục hầu", là diệt Thục sau lại cấp cho Thục vương phong hào. Tần quốc "hầu" ở thời kỳ Chiến quốc phong ít, đều là nhân vật lợi hại, tỷ như Ngụy Nhiễm, Phạm Sư, Lữ Bất Vi, Lạc Ải, Vương Tiễn vân vân.

"Quân" phong khá nhiều, chủ yếu là vương tử, ngoại thích cùng nhân vật trọng yếu, như là Bạch Khởi, Thái Trạch vân vân.

Nhìn kỹ xuống dưới, ở thời đại này "Hầu" ở tước vị khẳng định cao hơn "Quân", nhưng không thể đơn giản so sánh.

Trong lúc Lý Quý Dương đang giống như đi vào cõi mộng, Doanh Chính đi tới, vừa chứng kiến nam thần của hắn Lý Quý Dương không để ý hình tượng trực tiếp bổ nhào tới:

- A Chính!

- Làm sao vậy?

Doanh Chính thật bất ngờ, nhưng vẫn giang tay ôm Lý Quý Dương vào lòng.

- Ngươi phải đáp ứng ta, sau này không được khi dễ ta, không được ghét bỏ ta, lại càng không đánh ta giết ta!

Lý Quý Dương buồn bực, chỉ nghĩ được một việc, trước mắt hắn có kim đùi lớn nhất trong tương lai, nhanh chóng ôm chặt rồi nói sau!

Doanh Chính nghe được nhíu mày:

- Ngươi làm sao vậy?

Mình làm sao có thể khi dễ hắn? Còn ghét bỏ hắn? Hắn tại sao phải sợ mình ghét bỏ hắn đây!

Càng không có khả năng đánh hắn mắng hắn, còn muốn giết hắn? Đây là gì nha?



- Ngươi trước tiên đừng hỏi, ngươi trước tiên đáp ứng ta!

Lý Quý Dương muốn cầu tâm an trước.

Bằng không hắn thật sự muốn dẫn lên toàn gia chạy trốn, Tần Thủy Hoàng sẽ thống nhất sáu nước, nhưng đó là chuyện bao nhiêu năm sau, hắn hoàn toàn có thể tìm một quốc gia khác lẩn trốn trước, chờ cháu nhỏ trưởng thành, mang theo bọn hắn đi ra biển!

Chẳng qua đi đảo quốc, đem dã nhân bên kia đều rửa sạch, hắn không được, vậy cho tiểu Lý Tín lớn lên xưng vương xưng bá thôi!

- Được, ta đáp ứng ngươi.

Doanh Chính thật nghe lời, còn sờ sờ đầu của Lý Quý Dương:

- A Chính đáp ứng tiểu Dương!

- Ngươi đã nói rồi đó!

Lý Quý Dương lại yêu cầu:

- Cũng không cho phạt ta! Tỷ như lưu đày? Đi lính, còn phục khổ dịch!

- Ân, ta đáp ứng!

Doanh Chính lôi kéo hắn vào trong nhà, ngồi xuống cũng rất nghi hoặc:

- Tiểu Dương, ngươi làm sao vậy? Không vui sao? Đây chính là phong quân a!

- Ta thích mới có quỷ!

Nhắc tới việc này Lý Quý Dương cũng rất phẫn nộ!

Phàm là mang theo chữ "An", đều không có kết cục gì hay, cụ thể tham kiến "Vũ An quân" đi!

Tần quốc danh tướng Bạch Khởi lập vô số chiến công, Tần phong hắn làm Vũ An quân. Trong "Sử ký chính nghĩa" nói nguyên nhân hắn lấy được phong hào Vũ An là vì: Nói hắn có thể phú dưỡng quân sĩ, chiến tất thắng, làm cho trăm họ an tập, cố hào Vũ An.

Triệu quốc Lý Mục vài lần đánh lui quân Tần, Triệu Vương còn khen "Lý Mục là Bạch Khởi của quả nhân a", cố Triệu Huệ Vương phong Lý Mục làm Triệu Vũ An quân, mà phía nam Sở quốc danh tướng Hạng Yến cũng là Vũ An quân, từng đánh bại danh tướng Lý Tín, đánh bại Tần sư, nhưng sống không gặp thời.

Chiến quốc thời đại Vũ An quân còn từng là nhân vật đại biểu tung hoành phái Tô Tần.

Tô Tần được Triệu Túc hầu phong làm Vũ An quân, lúc sau đi sứ sáu nước, cũng được nhận ấn tướng của sáu nước, chọn dùng sách lược hợp tung khiến Sơn Đông lục quốc cùng Tần quốc giằng co.

Nhưng kết cục của bọn hắn đây?

Bạch Khởi, lợi hại đi? Thiên hạ vô địch!

Năm đó một trận chiến Trường Bình, chôn sống bốn mươi vạn quân tốt Triệu quốc, kỳ danh ở Triệu quốc có thể trấn nhi đồng khóc đêm a!

Kết quả Phạm Tuy thu thụ hối lộ gièm pha với Chiêu Tương Vương, một đời sát thần cuối cùng tự sát mà chết.

Biệt khuất đi?

Lý Mục quét ngang Hung Nô, khiến cho Hung Nô sợ hãi, cuối cùng lại bởi vì Tần quốc hối lộ đại phu Quách Khai sử dụng kế ly gián bị Triệu Vương giết chết.



Càng thêm biệt khuất!

Hạng Yến đánh bại quân Tần, sau lại bị Vương Tiễn đánh bại, chết trong loạn quân.

Hắn còn đỡ một chút.

Tô Tần vì Yến quốc đi Tề quốc làm nội ứng, năm nước phạt Tần, Tề quốc đồng thời thảo phạt Tống quốc, đại tướng Yến quốc Nhạc Nghị dẫn dắt liên quân năm nước quay về phạt Tề quốc, Tề quốc phát hiện Tô Tần là gian tế của Yến quốc, cho nên Tô Tần bị ám sát, trước khi chết còn hiến kế tru sát thích khách.

Bốn người đều chết thật buồn bực, Hạng Yến đỡ hơn một chút nhưng lại theo sai lầm quốc chủ, còn có một hậu nhân Hạng Võ thiếu não.

Tình thế tốt lại cuối cùng làm cho tên côn đồ Lưu Bang trở thành Hán Cao tổ!

Cho nên nói Lý Quý Dương đối với phong hào này thập phần không muốn cần!

Bởi vì chuyện của Lý Mục còn chưa bùng nổ nên Doanh Chính cũng không biết, Hạng Yến cũng còn hoàn hảo, nhưng chỉ riêng Bạch Khởi cùng Tô Tần cũng đã đủ xui.

Vì thế Lý Quý Dương kể cho Doanh Chính nghe quá khứ của hai vị Bạch Khởi cùng Tô Tần.

Chủ yếu chính là phong hào của hắn còn mang theo quốc hiệu!

- Phụ vương nói ngươi tiến hiến nông cụ, có thể làm cho lương thực Tần quốc gia tăng thêm rất nhiều, điều này rất trọng yếu, vì thế cao hứng liền cho ngươi phong hào này, theo ta phỏng chừng hiện tại hắn cũng hối hận rồi.

Doanh Chính cười nói.

Lý Quý Dương hỏi:

- Thật sao?

- Rất có thể!

Doanh Chính có chút khẳng định lại có chút chần chờ nói.

Trang Tương Vương hối hận sao?

Đích thật là hối hận!

Lúc ấy đầu nóng lên liền sắc phong, hiện giờ toàn bộ người trong Hàm Dương thành đều biết, Chiêu Tương Vương lưu lại nhóm lão thần tìm được cái cớ cuồng oanh loạn tạc, ngay cả Lữ Bất Vi đến cũng không áp xuống được, may mắn sau đó Lý Quý Dương đưa tới thêm nông cụ, cùng tính là một bộ!

Lữ Bất Vi nhân cơ hội cố gắng trấn áp, hơn nữa lần này Trang Tương Vương cũng không tiếp tục thờ ơ, dù sao vài thức kia đừng nói là Tần quốc, dù là đại quốc sản lương như Sở quốc, Ngụy quốc không thiếu thổ địa cũng phải xem trọng, hắn không thể để cho thanh danh Tần quốc bị hao tổn.

Nhân tài như Lý Quý Dương nếu không được trọng dụng, ai còn tới dựa Tần?

Bên kia nhiệt liệt tranh luận một ngày mới cuối cùng xác định, mà Doanh Chính cũng an ủi Lý Quý Dương nửa ngày, lại cùng hắn tiếp sắc phong, Lý Phúc cho người nhét tiền lì xì, dẫn đi ăn thịt, Lý Quý Dương cùng Doanh Chính đi gặp Cam Lỗi.

- Hiên giờ ngươi đã phong quân, có thể quảng dâng môn khách.

Cam Lỗi nói:

- Cho người thu thập lại nhà cũ, bên kia dù sao cách bên đây không xa, đem xung quanh mua xuống xây dựng thêm một phen, đặc biệt lưu cho môn khách là được.

- Dạ!

Lý Quý Dương rốt cục tìm được chuyện để làm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.