🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chung quy cảm giác mình như một người tàn tật.



Bị ôm trong lòng Lăng Sương Nhược, Lăng Nguyệt Vụ im lặng suy nghĩ, chớp mắt một cái rồi nhìn chằm chằm chén trà đặt trên chiếc bàn được phủ một tấm khăn hoa lệ. Mọi người không dám mở miệng, bởi vì vị chủ nhân không thể không làm người ta run rẩy kia một câu cũng không nói, chỉ im lặng ôm tiểu hài tử mà không ai biết lai lịch kia.



Nam Cung Phó đứng ở một bên chờ xem diễn có chút bất đắc dĩ nhu nhu cái mũi của mình, hắn phát hiện có một người so với bằng hữu tốt Lăng Sương Nhược còn trầm khí hơn, cho dù người đó chỉ là một đứa bé, nhưng nhất định là bất phàm, nhưng không rõ vì sao lại mai một ở một góc Lăng Lạc cung.



Trong đầu truyền đến từng trận buồn ngủ, ngồi ở một nơi mềm mại đương nhiên sẽ có cảm giác muốn ngủ, hơn nữa hiện tại cũng tối rồi, thân thể của tiểu hài tử cần một giấc ngủ sung túc, bằng không sẽ phát triển không đầy đủ. Hiện tại cơ thể hắn phát triển thuộc loại nghiêm trọng chậm chạp, không biết có phải dinh dưỡng rối loạn hay không.



“Cung chủ, thuộc hạ đến chậm, xin thứ tội.”



Một tiếng trêu tức từ bên ngoài chậm rãi nhẹ nhàng tiến vào, Lăng Nguyệt Vụ chẳng hề ngạc nhiên, chỉ là nâng mắt lên sau đó lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào cái chén tự hỏi, cái chén có phải Cảnh Đức Trần chế tạo? Không biết thời đại này Cảnh Đức Trần đã xuất hiện hay chưa.



Hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ton/2252350/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.