Ánh trăng thấp thoáng trên đầu cành liễu, nấp mình sau những áng mây hững hờ tìm hiểu mọi việc trên thế gian, bóng đêm luôn làm cho người ta không cảm thấy điều tốt đẹp, không tốt đẹp ở chỗ chính là bóng đêm luôn phát sinh những chuyện không thể lường trước được.
Ở một gian phòng nhỏ trong thiên viện, tiếng hét tê tâm liệt phế không ngừng truyền đến, ai nghe thấy đều kinh hãi, mọi người cùng đổ mồ hôi lạnh, ngay cả trong viện vài cành lá trên cây thụ già cũng bắt đầu theo gió lắc lư không ngừng.
Quá trình sinh sản của nữ nhân luôn làm cho người ta lo lắng, nhưng riêng ở trong này thì không như vậy, trừ bỏ tiếng hét của sản phụ cùng với âm thanh của bà mụ đỡ, cơ hồ như không còn nghe thấy giọng nói của kẻ khác.
Trải qua mấy canh giờ phấn đấu nữ nhân rốt cục cũng đã ngừng tiếng hét đau đớn, âm thanh báo tin vui của bà mụ cùng theo đó là thanh âm của một tiếng thở dài, vì sao phải thở dài?
“Phu nhân, chúc mừng phu nhân hạ sinh quý tử.”
Trong lời nói của bà mụ xuất hiện một tia run rẩy, đứa bé được quấn một lớp vải xanh sậm nằm trong lòng bà mụ nãy giờ vẫn không khóc một tiếng nào, đây là trường hợp khó sanh, nữ nhân đã rất cố gắng mới có thể đem đứa nhỏ này ra đời.
“Cung. . . . . . Chủ. . . . . .”
Sản phụ mất máu quá nhiều hơn nữa bởi vì mấy canh giờ kêu to quá độ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ton/2252336/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.