Đèn đường hai bên đường lần lượt lóe sáng, như rồng lượn điểm xuyến trong đêm tối, Bùi Vân Dã nhìn ánh đèn neon lập lòe ở thành thị đằng xa, những bảng đèn xa lạ đủ mọi màu sắc dần trở nên có chút quen thuộc bởi vì những lời này của Minh Ương.
Hôn nồng nhiệt?
Buồn cười.
Nhưng cho dù nghĩ thế, Bùi Vân Dã vẫn bị gợi lên chút hồi ức một cách không thể khống chế.
Nhớ lại.. nụ hôn đột ngột vào hai năm trước.
Vào lúc Bùi Vân Dã vừa tiến vào trung tâm Bùi thị, Bùi Lăng Vân cùng với một đám thành viên hội đồng quản trị cũng không tôn sùng hắn bởi vì hắn là người thừa kế của Bùi thị, lại làm khó dễ cùng đối nghịch ở khắp mọi mặt, dù sao Bùi Vân Dã tuổi còn trẻ, khuyết thiếu kinh nghiệm nên bị thiệt không ít ở trên tay bọn họ.
Dưới áp lực nặng nề, cảm xúc Bùi Vân Dã dần trở nên táo bạo, đấm bao cát đã không cách nào khiến hắn phát tiết, cho nên mới sẽ cần đến nơi như Phá Phong này.
Nhặt Minh Ương về cũng chỉ là nhất thời hứng khởi, mà ‘đáp lại’ của Minh Ương cho hắn cũng thật sự đáng giá Bùi Vân Dã liếc mắt nhiều hơn một chút. Minh Ương đủ tàn nhẫn cũng đủ mạnh, tuy rằng sau khi đánh với cậu Bùi Vân Dã cũng bị thương hơn nửa, thậm chí có mấy lần bị Minh Ương tháo khẩu trang xuống ở trước mặt mọi người, nhưng hắn vẫn hưởng thụ phát tiết cùng kích thích trong thoáng qua này.
Số lần Minh Ương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh/2523015/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.