Diệp Bắc Minh ôm một bó hoa thật lớn đứng trước phòng bệnh, Lệ Phương đúng lúc đi đến nhìn thấy anh lập tức cản lại, lúc trước thân nhau bây giờ thiếu điều muốn lao vào đánh nhau luôn.
Diệp Bắc Minh mỏi mắt trông mong nhìn Lưu An An ở bên trong phòng bệnh, lại nhíu mày nhìn Lệ Phương vẫn luôn ngăn cản mình, trong lòng bất mãn không thôi.
Sao bây giờ anh mới thấy cô ấy đáng ghét đến vậy kia chứ?
“Lệ Phương, em không muốn ở đây đôi co với em, anh muốn vào với An An.”
Lệ Phương đương nhiên không chịu, cô ấy chống hông hung hăng nói lớn:
“Anh là cái thá gì mà muốn vào An An, anh và em ấy đã ly hôn rồi, ly hôn đó anh có hiểu không? Nếu tôi là anh thì đã sớm giấu mặt không dám gặp em ấy rồi, ai ngờ anh mặt dày quá ngày nào cũng tới tìm em ấy gây phiền phức.”
Diệp Bắc Minh méo mặt, nhưng anh lại không thể thiếu phong độ đến mức chửi nhau với phụ nữ, huống hồ cô ấy còn là chị gái của người anh yêu, vậy nên anh chỉ có thể nhịn.
Lệ Phương nhìn dáng vẻ như nàng dâu bị bà cô bên chồng bắt nạt của anh mà ngực tức phát đau, cười nhạo nói:
“Sao? Định dùng khổ nhục kế để níu kéo An An à? Nếu tình sâu nghĩa nặng vậy sao lúc trước lại đối xử với em ấy như vậy? Lúc con bé mang thai cần người chăm sóc anh ở đâu? Đi uống rượu đàn đúm chứ còn gì nữa. Huống chi đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh-vo-yeu/3471583/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.