Mặc dù công ty thua lỗ là chuyện của ông Dũng nhưng Quỳnh Lam nghĩ nếu Lưu An An ngoan ngoãn trở về nhà thì có lẽ người dùng thân thể để đổi chác là cô chứ không phải cô ta.
Vậy nên cô ta oán Lưu An An không hề sai chút nào.
Nhìn Tuấn Khanh, trong lòng Quỳnh Lam nhen nhóm một tia hy vọng, tuy rằng người cô ta muốn lấy là Diệp Bắc Khanh, nhưng anh không hề để mắt đến cô ta, hơn nữa hai người cũng không có nhiều cơ hội gặp gỡ nên nước xa không dập được lửa gần, vì thế trước mắt cô ta chỉ có thể câu lấy Tuấn Khanh.
Làm con dâu thứ của nhà họ Lâm cũng không tệ.
“An An... là em sao?”
Tuấn Khanh nắm lấy tay của Quỳnh Lam, đôi mắt mông lung đờ đẫn lặp lại câu hỏi.
Quỳnh Lam cố nén khó chịu xuống mỉm cười đáp:
“Đúng vậy, là em đây.”
Anh ta kéo cô ta vào lòng, ôm cô ta trong ngực nỉ non:
“Thật tốt quá, cuối cùng em cũng đến bên anh rồi, An An, anh yêu em, thật sự rất yêu em.”
Vì Lưu An An, anh ta có thể bỏ ăn chơi làm một người đàn ông chung thủy, anh ta đã thề nếu cô chấp nhận tình cảm của anh ta, anh ta sẽ lập tức chí thú làm ăn, cô muốn kết hôn, anh ta cũng sẽ thử xây dựng tổ ấm với cô một lần.
Nhưng anh ta nhân nhượng hết lần này tới lần khác, cô vẫn tỏ ra lạnh lùng cao ngạo không để anh ta vào mắt.
Quỳnh Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh-vo-yeu/3471579/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.