Con người luôn là như vậy, thích bênh vực kẻ yếu mặc kệ người trong cuộc đúng sai.
Thậm chí có người còn ghi hình bản thân khóc lóc van xin Lưu An An trở về giới giải trí, cứ như thể nếu cô không làm vậy thì cô chính là kẻ thủ ác làm họ đau khổ vậy.
Fan hâm mộ của Lưu An An cũng khóc, nhưng họ thật tình muốn cô được giải thoát, họ biết giới giải trí quá tàn khốc với cô, chi bằng để cô rời đi sống nhẹ nhàng hơn.
Nhưng những chuyện này Lưu An An không hề hay biết, bởi vì cô đã bị Huệ Lan cắt mạng rồi, chị ấy sợ cô đọc được tin tức sẽ buồn bã ảnh hưởng sức khỏe.
Hôm nay phòng bệnh đón chào vị khách mới, nhìn người phụ nữ trung niên đứng bên cạnh Lệ Phương, Lưu An An cảm thấy tim mình đập thật nhanh.
Phải rồi, mấy hôm trước Lệ Phương nói cô ấy đã đi xét nghiệm huyết thống với cô, sau đó không thấy cô ấy tới, cô cứ nghĩ rằng kết quả không khớp, bây giờ lại là tình huống thế nào?
“Lệ Phương, đây là...”
Hốc mắt của Lệ Phương đỏ lên, hít hít cái mũi nói:
“Đây là mẹ của chúng ta.”
Mẹ của chúng ta?
Đôi mắt Lưu An An mở lớn, nhịp tim càng lúc càng nhanh, miệng khẽ mở nhưng không thể phát ra bất cứ âm thanh gì.
“An An... con gái số khổ của mẹ...”
Bà Hương nhào tới ôm Lưu An An vào lòng, nước mắt lăn dài, tiếng khóc khổ sở vang vọng khắp phòng bệnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh-vo-yeu/3471572/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.