Bởi vì quá sốc cho nên cơ thể của Lưu An An xảy ra phản ứng kịch liệt, các chỉ số không ngừng hạ xuống đến mức bác sĩ phải vội vàng kích điện.
Lưu An An không biết mình đang ở đâu, chỉ cảm thấy toàn thân vô cùng đau đớn, bên tai cô là tiếng khóc ré lên của trẻ con, nó đang oán giận cô giết chết nó, nó trách cô không cho nó cơ hội được chào đời.
“Không, mẹ yêu con mà, đừng rời xa mẹ...”
Lưu An An liên tục đuổi theo đứa bé nhưng không sao lại gần nó được, cuối cùng trơ mắt nhìn nó biến mất với ánh mắt căm phẫn.
Con của cô... hận cô!
“Bắc Minh, cứu con của chúng ta đi... cầu xin anh... Bắc Minh...”
Một vị bác sĩ nữ thấy Lưu An An cứ gọi tên của Diệp Bắc Minh mãi không chịu phối hợp bèn quát:
“Vì một người đàn ông tệ bạc mà hại bản thân rơi vào nguy hiểm như vậy có đáng không? Đứa nhỏ đã mất, cô phải thay nó sống tốt phần đợi còn lại, tuyệt đối không được để tên cặn bã đó yên thân.”
Bà ấy là bạn của bà Hằng nên ít nhiều cũng biết chuyện của Lưu An An và Diệp Bắc Minh, từ góc độ người ngoài cuộc đánh giá, bà ấy rất thương cô gái tội nghiệp này, không nỡ nhìn cô tiếp tục dày vò bản thân.
Dường như nghe được lời trách móc của bác sĩ, Lưu An An rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Bốn tiếng đồng hồ sau, rốt cuộc nhóm bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tinh-vo-yeu/3471562/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.