Nhóm bọn họ có năm người, một lão già đầu tóc bạc trắng gần hết, một nam nhân trẻ khuôn mặt thiếu sức sống bước đi một cách khá mệt mỏi và ba tên dị hợm khoác vai nhau. Ba tên này chẳng ai khác chính là Tam Đại Tặc đang trên đường đưa Mạc Vô Phong tới Thủy Phong cốc tìm gặp thần y cô nương. Nam nhân trẻ kia chính là cậu ấy còn lão già là một tên thầy đồ trong thành được Tam Đại Tặc lôi theo làm nhiệm vụ phiên dịch tiếng Tây Vực cho chúng. Nhắc tới cái ngày giao đấu với lũ người Rắn, Mạc Vô Phong đã gần như mất hết nhận thức sau khi vô tình để một lượng lớn nội lực thoát ra ngoài lại thêm độc dược của Lăng Kỳ Nhi trên cơ thể hắn. Tam Đại Tặc khi ấy đã nhất trí sẽ đưa hắn tới Thủy Phong cốc do thấy hắn bất tỉnh nhân sự, bọn chúng cứ nghĩ tình hình sẽ ngày càng tệ ai ngờ nhiều ngày sau, nội công Cửu Dương Chân Kinh trong cơ thể hắn dần dần hồi phục chống lại chất độc trong người. Nhưng nhìn hắn hiện giờ cũng đủ biết nội thương vẫn chưa lành lặn hẳn nên ba tên dị hợm kia đành phải tiếp tục đưa hắn đi tìm thần y.
Trở lại với tên ăn trộm xui xẻo kia do không cẩn thận nên đâm sầm vào đúng ba tên đại tặc đang ung dung bước đi trên đường. Tam Tặc nhỏ bé nhất nên bị mất đà đầm đầu ra phía trước, mặt hắn đập thẳng vào đống đất cứng gãy mất một chiếc răng. Tam Tặc ôm miệng lồm cồm bò dậy chửi bới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tieu-ngao-giang-ho-ii/6083/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.