Dưới ánh nắng nhẹ buổi sáng sớm, ba đứa trẻ đang ném sỏi chăm chú nhìn vào dòng nước đang chảy một cách tò mò. Trên trời không hề có cầu vồng nhưng mặt nước lại lóng lánh đủ màu sắc, không chỉ một nơi mà nhiều nơi rải rác dọc con suối đều có một vùng như vậy. Bọn trẻ thích thú định lội xuống suối xem vùng nước ngũ sắc thì Nhuận Nhi kêu “á” một cái, cô bé ôm chặt đôi chân của mình xoa lấy xoa để. Hai huynh đệ họ Trình thắc mắc
“Chân muội tự dưng làm sao vậy”
Nhuận Nhi ngạc nhiên
“Muội không biết, cảm giác cứ như có ai đó ném vật gì vào chân muội vậy”
“Nếu chân muội đau thì ở lại trên bờ đi bọn huynh nhảy xuống lấy nước ngũ sắc lên cho muội xem”. Trình Thiên nói
Thằng bé định lội xuống suối thì hai chân cũng đau nhói như Nhuận Nhi. Nó ôm chân kêu la ầm ĩ khiến Trình Vũ phải bịt tai lại. Nhuận Nhi thắc mắc
“Huynh cũng bị như muội đúng không, cảm giác như có ai ném vật gì vào chân ấy”
Trình Thiên nói
“Không giống, huynh cảm thấy như có ai chặt chân huynh ra ấy”
Trình Vũ trông thấy cả hai người khi tiến lại gần con suối đều bị như vậy nên có đôi phần sợ hãi
“Hay là con suối này có ma”
Trình Thiên nói
“Đáng sợ thật hay chúng ta trở về thôn đi, mặc kệ vũng nước ngũ sắc đó”
Nhuận Nhi cũng đồng tình với bọn chúng quay trở về thôn. Khi ba đứa trẻ quay đầu lại chúng trông thấy một cảnh tượng vô cùng hùng vĩ. Hàng chục ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tieu-ngao-giang-ho-ii/6081/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.