Màn đêm buông xuống bao trùm lấy khu rừng ngoài thôn Lưu Đức. Trên con đường trở ra ngoài thung lũng có hai bóng dáng đang tấn công nhau cho tới lúc ánh trăng mờ soi rọi rõ khuôn mặt họ.
- Sao lại là ngươi?
Nhược Thủy Liên sững sờ khi trông thấy đối thủ của mình chính là tên tiểu tử đáng lẽ ra hiện giờ phải đang ngủ như chết trong Trình gia. Cậu ấy trông thấy nàng cũng ngạc nhiên không kém
- Đêm khuya như vậy cô nương làm gì ở ngoài này. Suýt nữa thì tôi lại đả thương cô rồi.
- Ngươi tự tin quá đấy. Trình độ của ngươi dù ta có bị tiêu hao 9 phần nội lực trong cơ thể ngươi cũng chẳng làm gì nổi ta. Nhưng…Đừng nói ngươi bám theo ta ra đây đó.
- Tôi nghĩ chuyện ban sáng để mất dấu mấy tên Tiên Hà gì gì đấy do lỗi của tôi nên giờ tôi nhân lúc đêm khuya thanh vắng ra ngoài hành sự.
- Ngươi cũng biết mình có lỗi sao? Ta cũng ra ngoài để điều tra chuyện đó. Thung lũng này có rất nhiều điểm kỳ lạ chắc chắn đang ẩn chứa một bí mật nào đấy.
Thấy khuôn mặt cậu ấy có hơi bí xị nàng liền nói
- Ngươi định đi hành sự với cái bản mặt nhăn nhó khó coi ấy sao?
Mạc Vô Phong đáp
- Buổi chiều ngồi nói chuyện với Trình thúc tôi có nghe nói mẫu thân của cặp song sinh qua đời khi vừa sinh ra chúng. Xem ra điều cô nói chẳng sai chút nào…
Nhược Thủy Liên mỉm cười
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tieu-ngao-giang-ho-ii/2988914/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.