Trước một quán ăn nhỏ phía Tây Nam nằm ngay cạnh bến đò Thành Đô một đám trẻ nhỏ gồm năm, sáu đứa đang nắm tay nhau chạy vòng tròn. Vừa chạy chúng vừa hát câu ca quen thuộc của nơi đây
“Sông Cẩm đằng tây xanh khói nước
Mưa về, vải núi chín hồng rực
Bên cầu, quán rượu trải dài xa
Du khách phân vân - vào đâu được”
Giọng hát trong trẻo của lũ trẻ khiến ai nấy đi qua cũng phì cười tạm quên đi mệt nhọc của cuộc sống bon chen trong Thành Đô. Hưởng ứng cùng lũ trẻ ông lái đò vừa chèo thuyền qua vừa tấu
“Trời xanh cười nhạo sự đời
Ai thua ai thắng chỉ trời mới biết
Sông núi cười khói bụi mịt mờ xa xăm
Sóng dâng sóng tận hồng trần tục thế tri âm được bao nhiêu
Gió mát cười cuối cùng chuốc lấy cô đơn
Hào khí năm ấy vẫn dư một vạt nắng chiều”
Trên chiếc thuyền nhỏ của ông ta có một nam nhân đang say sưa lắng nghe những khúc nhạc ấy với vẻ mặt chăm chú thỉnh thoảng khóe miệng lại nở một nụ cười. Cậu ta thầm nghĩ
“Có người ca hát lại không có nhạc vang lên sao khiến cho khung cảnh nhộn nhịp hoàn toàn được”
Thế là cậu ta bước qua mũi thuyền cầm cây Bạch tiêu đưa lên miệng thổi hòa mình vào những âm điệu vui tươi của Thành Đô.
Thuyền đã cập bến, ông lái đò hỏi cậu ta
“Hôm qua cậu đi ba vòng quanh Thành Đô hôm nay đã ta đã chèo hết ba vòng rồi có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tieu-ngao-giang-ho-ii/2988831/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.