Thời gian trở lại vài ngày trước, ngay sau khi bí mật của Lục Tất Hành mới bùng nổ ở Thiên Hà Số 8 –
Lục Tất Hành thong thả bước đi bên cạnh chiếc bàn gỗ hồ đào, đám Lý Forlan, Turan, Bayer, Liễu Nguyên Trung viễn trình dự thính, mấy hình chiếu lập thể chia ra bốn góc thư phòng, quang ảnh giao thoa, thư phòng nho nhỏ có vẻ rất chật chội.
Lục Tất Hành thấp giọng nói: “Giao người chip ra, nếu không chúng ta sẽ động võ.”
Bayer nhìn thần sắc cậu nói: “Theo tin tức Bạch Ngân Tam truyền về, đối phương cho chúng ta hai mươi bốn tiếng…”
Turan u ám cắt ngang hắn: “Mẹ nó đừng đánh rắm.”
“Có phải tôi nói đâu…”
Lý Forlan nói: “Nhưng trên thực tế, bọn chúng không cho chúng ta hai mươi bốn tiếng – Tổng trưởng, ngài có ổn không?”
“Tôi thì không có gì,” Lục Tất Hành ngoại trừ sự kinh ngạc lúc ban đầu thì luôn rất bình tĩnh, cậu đã phải chịu nỗi đau lớn nhất mà bản thân có thể tưởng tượng, so sánh với nó, chấn động mà sóng gió khác có thể gây cho cậu thật sự chẳng đáng nhắc tới, cậu thậm chí hơi lắm lời mà nói một câu, “Cùng lắm thì tôi không làm Tổng trưởng nữa, vốn cũng làm đủ rồi, về sau cho Thống soái nhà anh phụ trách kiếm tiền nuôi tôi, tôi đang lo không có thời gian nuôi con nuôi chó đây.”
Mọi người tham gia cuộc họp nghe câu nói không hề có tâm sự nghiệp và chí tiến tới này, cứ cảm thấy bên trong giống như ẩn chứa một số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162647/quyen-6-chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.