Khu cư trú trung ương mới bị các vị Thống soái quân trung ương chê cười quá mộc mạc của Ngân Hà Thành, lúc này đã kéo mạng phòng hộ, thỉnh thoảng có sóng năng lượng, phát ra lân quang đặc biệt, đội cảnh sát và robot an ninh bày trận sẵn sàng làm thành một vòng chờ đợi, ruồi bọ cũng không bay lọt.
Robot chạy việc bên ngoài của các truyền thông lớn đều bị ngăn ở ngoài, chặn kín mấy tầng, bay dày đặc trên không trung, kêu “ù ù” như máy bay ném bom, cảnh tượng khá hùng vĩ như muốn che kín bầu trời.
Một chiếc xe cơ giáp sát đất trực tiếp đậu lơ lửng trước cổng nhà Lục Tất Hành, Bayer và một vệ binh nhảy xuống: “Thống soái, Tổng trưởng, bên này.”
Lục Tất Hành từ trong sân đi ra, gật đầu chào họ. Bayer đánh giá cậu, phát hiện trên mặt cậu tuy rằng khá nghiêm túc nhưng vẫn không thấy có cảm xúc gì tiêu cực. Luôn luôn dồi dào tinh thần, luôn luôn ôn hòa trấn định, đây giống như đã là cái nhãn không xé được trên người cậu.
Bayer thấp giọng hỏi: “Xung quanh quỹ đạo khắp nơi đều là robot truyền thông cắm điểm, khi nãy tôi đã cho người mở một cửa sau trên mạng chặn trường không gian của trung tâm chỉ huy Ngân Hà Thành, để tránh phiền phức không cần thiết, tôi đề nghị chúng ta bây giờ trực tiếp đi qua trường không gian, có thể sẽ hơi khó chịu… Được chứ?”
Lâm Tĩnh Hằng: “Không chết được, đi.”
Lục Tất Hành ngẩng đầu thoáng nhìn cánh truyền thông ùn ùn trời đất bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162644/quyen-6-chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.