Hệ thống của Trạm Lư vô cùng phức tạp, cho dù bộ phận ở nhà không có phần lớn công năng làm hạch cơ giáp, cũng vượt xa nhận thức và thường thức của Lục Tất Hành đối với “trí tuệ nhân tạo” – điều này không hề kỳ lạ, lúc Trạm Lư ở trên sao Bắc Kinh đi theo Lâm Tĩnh Hằng, ngoại trừ Lục Tất Hành, những người khác đều không nhận ra hắn căn bản không phải là người.
Nghe nói chỉ riêng vật liệu có thể biến hình trên người Trạm Lư, mỗi gram đã trị giá sáu triệu đồng tiền Thiên Hà Số 1, giá thành kiểu này, trừ trung ương liên minh ra không ai tạo được, lại phải có kỹ thuật đỉnh cao cỡ nào, mới có thể xứng với “xác ngoài” ấy?
Lục Tất Hành trước kia từng tưởng tượng, nhưng bây giờ cậu phát hiện mình vẫn quá lạc quan rồi.
Trạm Lư như một bài toán không giải được, Lục Tất Hành tra tất cả tài liệu cậu có thể tiếp xúc đến, nhưng càng nghiên cứu càng cảm thấy vô vọng, cậu cảm thấy mình như bước một chân xuống đầm lầy vô bờ, cất bước khó khăn. Suốt ba tháng ròng, hoàn toàn không tiến triển.
Đây không phải là lần đầu tiên Lục Tất Hành trải qua thất bại, cậu cũng từng suy nghĩ viển vông, định thiết kế một loại cơ giáp thích hợp với chứng não rỗng. Cũng là sau vô số lần thử nghiệm, rốt cuộc kết thúc bằng thất bại. Song đó chỉ là một trong vạn ngàn giấc mộng khi tuổi trẻ khinh cuồng, như thiếu niên thời đại Địa Cầu viễn cổ nhìn lên thiên hà mênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162515/quyen-5-chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.