“Nhiệt độ cao như thế mà anh cũng không nói một tiếng, không sợ nổ khét mình à?” Lục Tất Hành nối mạng tinh thần, chỉ robot mini bên cạnh sửa chữa hỏng hóc, “Tấm tản nhiệt bị lỏng.”
Chu Lục lau mặt, trải qua vô số chiến dịch và lang bạt kỳ hồ, hắn từ lâu đã không còn là kẻ mặt baby dựa vào nắm đấm xử lý đàn em, có thể là quân tư nghiêm khắc thay đổi tư thế đứng, cũng có thể là hắn thiên phú dị bẩm, hơn ba mươi rồi lại cao thêm một chút, trông có vẻ cao và rắn rỏi hơn không ít.
Hắn đã hơn ba mươi tiếng chưa nghỉ ngơi, trên mặt còn đượm sự mệt mỏi bị thuốc thư giãn hành hạ, vẫn không bỏ cuộc đuổi theo bên cạnh Lục Tất Hành, không chịu bỏ qua một chút cơ hội học tập: “Thầy Lục, đây là do sóng hạt năng lượng cao ngấm vào dẫn đến à?”
“Phải, nhưng ngấm vào không phải là vấn đề căn bản, kiểm tra lồng phòng hộ của anh một chút,” Lục Tất Hành nói, “Nhìn thấy không, ngấm vào là bởi vì hình thức hao năng lượng cao của lồng phòng hộ bị cấm dùng – mạng tinh thần của anh đã bị xâm lấn à? Thời chiến tranh đoạt mạng tinh thần, cổng nối người cơ lung lay, cơ giáp có thể sẽ sinh ra hiện tượng một bộ phận công năng hỗn loạn và cấm dùng, nếu anh cảm thấy khác thường, phải nhớ kịp thời cài lại – chẳng có cách nào, loại này vẫn cũ quá rồi.”
Chu Lục liên tục gật đầu, trên cổ tay ghi bút ký đâu vào đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162487/quyen-4-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.