Khi sao Cayley chưa bị nổ thành quả bóng, một đống chỗ không phù hợp với thiếu nhi bay trên trời, là nguồn GPP chủ yếu của sao thủ đô Thiên Hà Số 8 không chịu cố gắng này. Mà ở những nơi này, từng lưu hành một thức uống tên “Vòi Rồng”, là một loại thuốc kích thích mạnh, uống vào có thể không chợp mắt suốt bảy mươi hai tiếng, nghe nói phản ứng mạnh có thể vừa hát Bài ca tự do vừa chạy Ma-ra-tông qua lại, mỗi năm không biết có bao nhiêu khách tìm hoan chết vì dùng Vòi Rồng pha rượu quá lượng.
Lục Tất Hành vào ngày trưởng thành đã uống trộm một ngụm của Độc Nhãn Ưng, cảm giác kích thích quá mạnh, đến mức hơn mười năm qua đi ký ức hãy còn mới nguyên – giống như lúc này vậy.
Thật ra giờ này đã là thời gian huấn luyện buổi sáng của Lâm Tĩnh Hằng, ngoại trừ mấy ngày bị nhốt trong khoang y tế, huấn luyện buổi sáng của Lâm tướng quân trước nay sét đánh cũng không thay đổi, hôm nay xem như nghỉ. Hắn gối một cánh tay mình, đôi mắt màu xám hơi nhắm, đầu tóc bù xù, đường nét khuôn mặt nghiêng lên xuống rất trơn tru, trên môi lại có sắc đỏ và hơi ướt, nhìn hiền hòa hơn bình thường rất nhiều.
Lục Tất Hành chăm chú nhìn hắn, trái tim bỗng biến thành một cái dùi trống, cậu lúc này như vừa nốc một lít “Vòi Rồng”, cảm thấy mình có thể gào thét nhảy lên biển mây bơi chó hai vòng, lại tiếc rẻ rời khỏi Lâm Tĩnh Hằng, đành phải ôm chặt lực hút của tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162474/quyen-4-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.