Ngân Hà Thành của sao Khải Minh bắt đầu bước vào mùa mưa.
Trong vườn cây Hiệp hội chống Utopia để lại căn cứ, cây cối và nấm thích râm thích ẩm bắt đầu tốt tươi, tiếng mưa rơi tí tách như đồng hồ, vang từ sớm đến tối, không ngừng nhỏ xuống mái hiên cũ nát, trên đường vẫn rất vắng người, thỉnh thoảng có người vội vã che ô chạy qua, nhìn từ trên cao giống như từng đóa hoa hối hả xuôi dòng vậy.
Lâm Tĩnh Hằng bị tiếng mưa rơi đánh thức một lần – đã rất lâu rồi hắn không nghe tiếng mưa rơi như thế, sao Bắc Kinh β khí hậu khô hạnh, mùa đông dài lâu như vĩnh viễn không qua đi, mà căn cứ nhân tạo của Xú Đại Tỷ thì dùng hệ thống tuần hoàn nước nhân tạo, không hô mưa gọi gió thoải mái như vậy.
Hắn mở mắt ra trong cơn ác mộng mờ mịt, nhìn thấy nắp khoang y tế trên đầu, bỗng nhiên như trở về đêm mưa bị nhốt trong khoang cấp cứu hơn ba mươi năm trước, ký ức và hiện thực hỗn loạn đan xen, Lâm Tĩnh Hằng bất phân tốt xấu phá nắp khoang y tế, kim tiêm trên người thoáng cái bay ra, hắn nửa tỉnh nửa mê cũng không biết đau, giãy giụa bò ra khoang y tế, chân mềm nhũn quỵ xuống đất, sau đó là trời đất quay cuồng, bên tai chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đập dồn dập.
“Ta phải… ta phải đi…”
Một người mặc quần áo cách ly màu trắng dẫn một nhóm robot y dụng lao tới, hò la đè hắn lại, thuốc trấn định bơm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162438/quyen-3-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.