Song đây không phải là lúc để cãi nhau.
Nói trên mặt kỹ thuật, virus Cầu Vồng quả thật đã bị giải quyết, nếu đây là thời đại hòa bình, cho dù là tại Thiên Hà Số 8 như cống ngầm, virus Cầu Vồng cũng chưa chắc tạo thành hậu quả gì nghiêm trọng. Nhưng bây giờ đã tới nông nỗi dùng ống tiêm dinh dưỡng đổi vật tư, lỡ như bùng nổ dịch bệnh phạm vi lớn, dựa vào chút ít nhân lực vật lực của Bạch Ngân Cửu là không thể khống chế được cục diện.
Chết người hơn là, bộ xương khô này đã tạo thành khủng hoảng trong đám đông ở con đường chật hẹp và chen chúc, đám tiểu thương bò lê bò càng né tránh hắn, tiếng thét và nỗi sợ hãi đã lan ra trước virus một bước, xe đẩy nhỏ các loại hình thái, robot không đủ trí lực tông vào nhau, chặn ngõ hẹp kiến chui không lọt, thật sự là nửa bước cũng khó đi, sắp sửa tạo thành giẫm đạp.
Lâm Tĩnh Hằng đẩy Lục Tất Hành tới góc tường, đồng thời đạp một cái lều nghiêng bên cạnh nhảy lên, vịn bệ cửa sổ tầng hai, chống hai tay tung mình lên. Người đang ở cửa sổ nhìn trộm ra ngoài bị Lâm tướng quân đột nhiên nhảy lên dọa ngồi phịch xuống đất, co cẳng chạy như gặp ma.
Mà bệ cửa sổ lâu năm không sửa vốn đã có vết nứt, căn bản không chịu được trọng lượng của đàn ông trưởng thành, Lâm Tĩnh Hằng đạp một chân lên, đám vết nứt trên bệ cửa sổ đã “rắc rắc” chuẩn bị nở rộ. Áo sơ mi hơi gò bó không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162415/quyen-3-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.