Đội trưởng Đệ Cửu Vệ – tướng quân Turan, lập tức rùng mình, nghĩ thầm: “Ôi mẹ ơi, quả thật là tự cổ hồng nhan đa bạc mệnh, ta gặp phải thời vận gì vậy?”
Cô nàng quay đầu bỏ chạy, tiếc thay tiếng giày lính “cộp cộp” khi đến đã tự làm lộ, Lâm Tĩnh Hằng quát một tiếng: “Ngươi đứng lại đó cho ta!”
Turan thấp thỏm nép vào chân tường đứng im, nghĩ nghĩ lại quay đi, giữ nguyên động tác quay mặt vào tường hối lỗi, phi lễ chớ nhìn.
Lục Tất Hành thong dong lấy tay về, phảng phất sát khí đập vào mặt gặp cậu đều vòng qua, hóa thành hai làn gió mát vỗ tay áo cậu.
Nếu lúc này cậu làm dáng như bình thường, có lẽ Lâm Tĩnh Hằng còn có thể dứt khoát tống cổ cậu ra.
Nhưng người thanh niên đứng thẳng tắp, đôi mắt cũng chăm chú nhìn thẳng hắn, đồng tử sáng rực và chân thành – sáng quá rồi, gần như có chút ngây thơ, như một đứa trẻ… Những người làm nghiên cứu khoa học này, khi mỏi mắt nhìn chằm chằm một kết quả giải toán chờ mong đã lâu, ánh mắt đều như trẻ con vậy.
Mà cậu đứng hơi gần, Lâm Tĩnh Hằng có thể ngửi được mùi nóng hừng hực của người thanh niên, lộ ra sức sống bừng bừng.
Lâm Tĩnh Hằng nghẹt thở, im lặng ba giây, rồi hắn cẩn thận nhích nửa bước, né tránh sức sống khiến tim đập nhanh này, dùng hết mười phần khắc chế và bình tĩnh mà khéo léo từ chối: “Tôi rất cảm ơn, nhưng tôi không có suy nghĩ này, ba cậu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162405/quyen-3-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.