Thuộc hạ kinh hãi nhìn lão.
Ares Phùng khều cằm hắn như trêu mèo con, kim loại và da ma sát ra âm thanh quỷ dị, hỏi: “Thế nào, chưa hiểu à?”
Kẻ đầu lĩnh hải tặc điên rồ nhất toàn vũ trụ này khi không trực tiếp nổ tinh cầu, ngay cả đi cũng rất chậm, bước chân hơi tập tễnh, tay luôn phải vịn cái gì đó, khả năng là chi giả không có cảm giác an toàn.
Nếu che khuôn mặt đáng sợ ấy và chỉ nhìn bóng lưng, lão cơ hồ giống một ông bác hiền lành hơi cao tuổi.
“Nguyên Dị Nhân mấy năm nay bị ta chiều hư, đúng là có hơi cuồng, nhưng hắn cuồng vẫn rất có chừng mực,” Ares Phùng dùng gậy gõ nhẹ mặt đất từng cái, “Nơi cuối cùng hắn biến mất là Sa Mạc Tử Vong, tại sao? Sa Mạc Tử Vong địa hình phức tạp, vô cùng nguy hiểm, người có đầu óc đều sẽ không đi nghênh chiến đối thủ chưa biết kia, cho dù hắn có lý do không thể không đi, ít nhất cũng sẽ truyền tin cho ta, đúng không? Nhưng hắn không hề, cho thấy trong mắt hắn, đối phương không tính là đối thủ.”
Thuộc hạ quay đầu thoáng nhìn đám tiểu cơ giáp liều chết đấu với tiểu đội thăm dò, khó tin nổi mà hỏi: “Giống như thế này?”
Đội Tự Vệ tổn thất nặng nề, chỉ trong giây lát đã có ba bốn cơ giáp chết không toàn thây.
Chuyện giả heo ăn hổ thường xảy ra, nhưng chưa từng nghe nói giả heo bị hổ ăn.
Nếu đây là giả vờ, không khỏi quá giống thật – chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162398/quyen-3-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.