Tiên sinh Lục Tất Hành khoa học gia thanh niên, mặc dù là một chàng trai đặc biệt cái gì cũng chẳng hiểu, mỗi ngày yêu đương trong báo cáo thực nghiệm, nhưng cậu còn có sức hành động mạnh mẽ, tinh thần mạo hiểm, cùng với sự to gan dám được voi đòi tiên.
Lúc này, cậu nhạy bén nhận ra sự mất tự nhiên của Lâm Tĩnh Hằng, mau chóng không thầy tự thông tìm được niềm vui trêu kẻ lầm lì, lập tức quyết định được đằng chân lân đằng đầu – Lục Tất Hành đột nhiên đi tới một bước, ôm lấy Lâm Tĩnh Hằng.
Lâm Tĩnh Hằng: “…”
Thật ra đây chỉ là đùa giỡn do nhất thời kích động, Lục Tất Hành vốn định nhìn dáng vẻ càng mất tự nhiên của hắn, không ngờ xúc cảm của Lâm Tĩnh Hằng không giống cậu tưởng tượng, ngực khá rắn chắc, hông còn hơi nhỏ hơn thoạt nhìn, lưng vô cùng thẳng. Mà quan trọng nhất là, thân thể như điêu khắc này lại có độ ấm, và độ ấm ấy không chỉ nằm ngoài da, còn ngấm qua quần áo, lẳng lặng phúc xạ ra xung quanh, bị Lục Tất Hành lỗ mãng ôm trọn vào lòng, liền nhấn cậu chìm nghỉm trong đó.
Lục Tất Hành da đầu ngứa ngáy, cả người hơi tê dại, thậm chí ngửi thấy mùi rượu Rum thoang thoảng trên môi đối phương… Như có như không, bởi vì sau đó Lâm Tĩnh Hằng đã nín thở.
Tiếp đó, Lục Tất Hành nghe thấy tiếng “Rắc” – Lâm thượng tướng không thể nhịn được lui lại một bước, ngửa ra sau, khớp xương quá cứng đờ phản kháng một tiếng với cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162390/quyen-2-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.