Trạm Lư nói: “Phán đoán dựa theo tin tức từ cuộc điện thoại nghe trộm được, tựa hồ Độc Sào có cấu kết với bọn hải tặc vũ trụ.”
Tứ Ca vắt chéo chân, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trường không gian vặn vẹo bên ngoài khiến người ta chóng mặt hoa mắt, nhìn chăm chú vài giây thật sự có thể nôn mửa, mà hắn đã rất quen, nghe câu này của Trạm Lư, Tứ Ca không tiếp lời.
Giây thứ hai hắn im lặng Trạm Lư liền ngộ ra, lập tức sửa lại: “Xin lỗi, tiên sinh, kho từ thường dùng này chưa cập nhật.”
Dựa theo định nghĩa từ “Luật chống hải tặc” của chính phủ liên minh, tất cả các tổ chức võ trang chưa được phía chính phủ trao quyền đều thuộc về “hải tặc vũ trụ”, đương nhiên cũng bao gồm Hắc Động.
“Trở về vứt con thằn lằn ghẻ của ngươi đi, đổi sang nuôi một con vẹt,” Tứ Ca nói, “Giúp ngươi mau chóng thích ứng với thân phận ‘hải tặc’.”
Trạm Lư chỉ chốc lát đã hoàn thành một lần tìm kiếm toàn diện trong kho số liệu rộng lớn của mình, tìm được một tấm hình truyện tranh từ thời kỳ Địa Cầu viễn cổ – thuyền trưởng hải tặc mặt mũi dữ tợn, trên vai đứng một con vẹt cũng mặt mũi dữ tợn.
Hắn nghiên cứu bức tranh này giây lát, ngộ ra: “A, ngài đang đùa.”
Tứ Ca rầu rĩ bóp trán.
Trạm Lư ở trong chiếc xe trống vắng phát ra tiếng cười máy móc muốn sởn gai ốc: “Ha ha ha.”
Để phòng ngừa Trạm Lư lịch sự tìm ra một chuyện cười xàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162284/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.