Chương 152: Cái Bẫy Của Kẻ Săn Mồi
"Nó ở đâu?" Tuấn hỏi.
"Nó ở trong đó," Khoa chỉ vào tòa nhà chính của Viện Hải Dương Học. "Nó đã kéo cả cơ thể khổng lồ của nó vào cái bể kính lớn nhất... 'Nó' dường như... rất thông minh. 'Nó' dùng nơi đó làm sào huyệt."
Tuấn và Lan nhìn nhau. Đây không phải là một bài kiểm tra của 'Kẻ Gieo Mầm'. Đây là một con Dị Biến Thể thuần túy, một kẻ săn mồi đã chiếm cứ lãnh địa.
"Chúng tôi không thể hứa," Tuấn nói. "Chúng tôi chỉ có hai người. Và cô ấy," anh chỉ vào Lan, "cần đất. Ở đây chỉ có bê tông và nước mặn."
"Nước mặn!" Lan bỗng kêu lên. "Anh Tuấn, em... em làm được. Sau lần ở Ninh Thuận, em cảm nhận được... 'Long Mạch Của Muối'."
Họ quyết định tiến vào. Người dân Nha Trang đưa cho họ những bình dưỡng khí cuối cùng và chỉ cho họ con đường bí mật vào Viện qua đường cống ngầm.
Bên trong Viện Hải Dương Học, không khí đặc quánh mùi amoniac và muối biển. Tĩnh lặng đến rợn người.
Họ tiến đến khu vực bể kính lớn nhất, nơi ngày xưa trưng bày những bộ xương cá voi.
Và họ thấy nó.
Nó không phải là cá mập. Nó là một 'Con Mực Khổng Lồ'. Hay đúng hơn, là một thứ gì đó giống như mực. Cơ thể nó trong suốt, phát ra ánh sáng lân tinh màu xanh lục, lấp đầy cả một sảnh đường. Hàng trăm xúc tu của nó, vừa là thịt, vừa là những sợi cáp quang mà nó đã "ăn" và đồng hóa, cắm sâu vào hệ thống điện, hệ thống máy tính của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/5079813/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.