Chương 109: Sài Gòn Nổi Giận
Hạm Đội Phù Sa không biết gì về sự hy sinh ở Long An. Họ chỉ biết một điều: mũi nhọn của họ đã thành công trong việc thu hút hỏa lực địch. Giờ là lúc "Mũi Búa" hành động.
Bến Bạch Đằng, Sài Gòn. Nơi này từng là biểu tượng của một thành phố hoa lệ. Giờ đây, nó là tuyến phòng thủ cuối cùng của Giám Đốc Tùng.
Hắn ta đã không còn "vũ khí sống". Hắn ta dùng thứ mà Sài Gòn có nhiều nhất: Xác sống.
Hàng vạn, hàng vạn con xác sống, bị dồn về bờ sông bởi những bức tường âm thanh và chất kích thích, tạo thành một biển thịt thối rữa, chờ đợi hạm đội. Phía sau chúng, lính Mắt Đen, với vũ khí hạng nặng, đã biến các khách sạn cao tầng thành những pháo đài bắn tỉa.
"Chúng ta không thể cập bến," Chị Hai Hạnh nghiến răng. "Chúng ta sẽ bị xé nát trước khi kịp đặt chân lên bờ."
Đại tá Long nhìn vào biển xác sống. Ông nhìn những người lính của mình, những người dân của Hạm Đội. Ông biết, không còn đường lùi.
"Khoa 'Đất'! Sét!" Đại tá Long gọi tên hai Người Thức Tỉnh vừa được cứu. "Các cậu có thể mở đường không?"
Khoa 'Đất', người đàn ông vốn rụt rè, giờ đây bước lên. Anh ta đã nợ liên minh này một mạng sống. Anh ta đặt tay xuống sàn tàu. "Tôi... tôi có thể thử!"
Anh ta không tạo ra tường. Anh ta tạo ra một cái hố.
Mặt đất của công viên Bến Bạch Đằng bỗng sụt xuống, tạo thành một chiến hào khổng lồ, nuốt chửng hàng ngàn con xác sống ở tuyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/4804958/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.