Chương 102: Mồi Nhử 'Cấp A' Đã Cắn Câu
Tiền Đồn Thần Nông (Long An) chìm trong một sự im lặng chết chóc. Nơi này, vốn là "miền đất hứa" đầu tiên của Tuấn, nơi Lan đã gieo những mầm xanh, giờ đây đã biến thành một pháo đài của quân Mắt Đen.
Hạm đội nhỏ của Tuấn và Cường 'Hỏa Long' đã tiếp cận từ một con rạch nhỏ. Họ không tấn công. Họ quan sát.
"Quá yên tĩnh," Cường lẩm bẩm, ngọn lửa trên tay hắn ta cháy lập lòe, phản ánh sự sốt ruột. "Một là chúng nó đã rút đi, hai là... đây là một cái bẫy lớn."
"Nó là một cái bẫy," Tuấn nói, anh đang dùng ống nhòm quan sát. "Và chúng muốn chúng ta biết đó là bẫy."
Pháo đài được gia cố kiên cố, nhưng cổng chính lại... mở toang. Như một lời mời gọi. Bên trên cổng, treo xác của những người lính Thần Nông đã cố thủ, một sự sỉ nhục tột cùng.
Cường nghiến răng. "Tao sẽ vào đó. Tao sẽ đốt cháy tất cả chúng nó."
"Anh sẽ làm đúng như thế," Tuấn nói, nhưng với một kế hoạch khác. "Chúng ta là 'mồi'. Mồi thì phải làm cho giống. Chúng ta sẽ tấn công, ồn ào, và cho chúng thấy... chúng ta đang tuyệt vọng."
"TẤN CÔNG!"
Cường 'Hỏa Long' là người nổ phát súng đầu tiên. Hắn ta gầm lên, biến cả người thành một quả cầu lửa, lao thẳng về phía cổng chính. Đội Hỏa Long Quân theo sát phía sau.
Ngay lập Tức, cái bẫy sập xuống.
Từ hai bên sườn, những ụ súng máy tự động, được ngụy trang kỹ lưỡng, đồng loạt khai hỏa. Hỏa lực dày đặc như một cơn mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/4804951/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.