Chương 94: Gọng Kìm Sông Nước
Câu trả lời đến nhanh hơn họ tưởng. Nhưng không phải từ Bến Tre. Tín hiệu ở đó đã tắt ngúm. Họ đã chậm một bước.
Một tín hiệu được mã hóa theo kiểu quân đội VNCH cũ, đáp lại bức điện thư của Tuấn.
"Lũ chuột Tây Đô," một giọng nói già nua, khàn đặc nhưng đầy uy lực vang lên. "Tao là Tám Dân, 'Lão Tướng Sa Đéc'. Bức điện thư của chúng mày, tao nghe rồi."
Giáo sư Bách giật mình. "Tám Dân... Ông ta là một huyền thoại ở đây. Một cựu sĩ quan Biệt Động Quân, người đã cố thủ ở Sa Đéc từ ngày đầu tiên."
"Chúng mày nói đúng," giọng 'Lão Tướng' vang lên. "Lũ Mắt Đen đang ở Cái Bè. Chúng đang nhắm vào tao. Nhưng tại sao tao phải tin chúng mày? Lũ 'Tây Đô' chúng mày cũng là cá mập, chỉ chờ nuốt con cá lòng tong Sa Đéc này thôi chứ gì?"
Đây là một sự nghi kỵ cố hữu giữa các Lãnh chúa.
Tuấn cầm lấy micro. "Chào Lão Tướng. Chúng tôi không có thời gian để thuyết phục ông. Chúng tôi chỉ nói điều này: Ông có thể không tin chúng tôi. Nhưng ông có tin vào 'Nhiên liệu Huyết thanh' không? Ông có phải là Người Thức Tỉnh không?"
Một sự im lặng kéo dài.
"Tao..." giọng ông Tám Dân có chút ngập ngừng. "Năng lực của tao là 'Đất Hóa Đá'. Tao biến cả cái Sa Đéc này thành một pháo đài. Lũ chó đó sẽ không làm gì được tao."
"Vậy thì chúc ông may mắn," Tuấn nói, giọng lạnh lùng. "Khi chúng mang 'Thanh Tẩy' đến. Chúng tôi sẽ đi cứu Bến Tre." Anh định tắt máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/4804943/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.