Chương 90: Dấu Hiệu Của Trật Tự Mới
Rạng sáng hôm sau, khi sương mù còn giăng kín mặt sông Cửu Long, một đội xuồng nhỏ, sơn màu rằn ri của bùn đất, lặng lẽ tách ra khỏi "Phù Sa Hạm".
Đây là Đội Trinh Sát 'Mãng Xà'. Dẫn đầu là Tuấn. Đi cùng anh là My, người giờ đây đã trở thành một xạ thủ bắn tỉa xuất sắc, Khoa (trinh sát),và mười thành viên tinh nhuệ nhất của Hỏa Long Quân, những người đã quen với việc chiến đấu độc lập.
Họ không đi trên sông chính. Họ luồn lách vào những con rạch nhỏ, đi qua những cánh đồng đã chết.
Sự im lặng thật đáng sợ. Không có xác sống.
"Anh Hai," My nói qua bộ đàm, cô đang quan sát qua ống ngắm. "Phía trước. Một trạm kiểm soát."
Họ dừng lại, ẩn mình trong một bụi dừa nước.
Phía trước, nơi một con rạch nhỏ đổ ra sông Vàm Cỏ, một trạm gác kiên cố đã được dựng lên. Không phải bằng gỗ đá tạm bợ. Mà bằng những khối bê tông đúc sẵn và những container thép, được hàn gắn chuyên nghiệp. Trên đó, cắm một lá cờ. Không phải cờ đỏ sao vàng. Mà là một lá cờ màu đen tuyền, ở giữa có biểu tượng một con mắt không có con ngươi.
Dấu hiệu của một trật tự mới.
"Khoa, lên xem," Tuấn ra lệnh.
Khoa lặn xuống nước, bơi như một con rái cá, rồi biến mất vào bờ lau sậy.
Năm phút sau, cậu ta trở về, mặt mày trắng bệch. "Tuấn... chúng không phải là người cướp bóc. Chúng là lính."
"Nói rõ hơn," Tuấn thúc giục.
"Chúng có đồng phục. Áo giáp đen. Súng trường tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/4804939/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.