Chương 14: Tiếng Thét Câm Lặng
Dưới sự che phủ của bóng chiều, chiến dịch "Tĩnh Lặng" bắt đầu.
Khoa di chuyển như một con mèo, dễ dàng leo lên mái của khu nhà kho, rồi ra hiệu vị trí của mục tiêu.
Ở bên dưới, Tuấn nhắm mắt lại. Hàng trăm mét dây kẽm gai và cọc sắt mà họ mang theo, như những con rắn, lặng lẽ trườn đi trong bóng tối, từ từ đan vào nhau, tạo thành một cái lồng ngay bên dưới một sàn gác lửng đã mục nát.
Khi cái bẫy đã sẵn sàng, Tuấn ra hiệu.
Từ trong một góc tối, những sợi dây leo của Lan bất ngờ trồi lên, quấn chặt lấy những cây cột chống của sàn gác. "SẬP!"
Cả một mảng sàn gác đổ sụp xuống. Con Kẻ Gầm Thét, với cái cổ phình to dị dạng, đang mất cảnh giác, rơi thẳng vào trong chiếc lồng kẽm gai sắc nhọn.
Nó định gầm lên để gọi đồng bọn, nhưng đã quá muộn. Dũng, người đã chờ sẵn, lao ra như một con hổ, vung chiếc rìu cứu hỏa, bổ một nhát chí mạng vào cái đầu của nó.
Tiếng thét đã bị dập tắt trong câm lặng.
Nhưng đúng lúc đó, những con xác sống xung quanh, bị tiếng động của sàn nhà sập thu hút, bắt đầu lờ mờ kéo đến.
"Rút lui!" Tuấn ra lệnh.
Nhưng số lượng xác sống quá đông, chúng đã chặn hết các lối ra. Cả đội bị dồn vào một góc.
"Hết cách rồi," Tuấn lẩm bẩm. Anh lấy ra thiết bị mà Vy đã đưa.
Anh bấm nút.
Một âm thanh không thể nghe thấy bằng tai người thường, nhưng lại như một mũi khoan đâm thẳng vào não của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/4804863/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.