Chương 3: Căn Cứ 'Y Tế'
8 giờ 24 phút sáng, ngày 17 tháng 9 năm 2025.
Ba ngày đã trôi qua kể từ khi Màn Sương Đỏ buông xuống.
Nguyễn Minh Tuấn đứng trên sân thượng của khu nhà y tế. Gió buổi sáng mang theo mùi tanh tưởi của máu và sự thối rữa, một mùi đặc trưng của Sài Gòn bây giờ. Phía dưới, hàng ngàn xác sống vẫn đang vật vờ đi lại trong khuôn viên Làng Đại học.
Anh nhìn về phía Nam, hướng về quê nhà Long Xuyên, An Giang. Giờ này ở nhà, có lẽ ba anh đang đọc báo, mẹ anh đang chuẩn bị bữa sáng, còn con bé My, em gái anh, chắc đang càu nhàu vì phải dậy sớm đi học.
Nỗi lo lắng và nhớ nhà như một bàn tay sắt bóp nghẹt lấy tim anh.
"Ba, mẹ, My... nhất định phải đợi con." Anh siết chặt tay, tự hứa với lòng mình. Lời hứa đó, trở thành nguồn động lực lớn nhất, giúp anh giữ vững lý trí trong thế giới điên loạn này.
Trong ba ngày qua, anh và Ngọc Lan đã biến khu nhà y tế thành một pháo đài nhỏ. Tuấn dùng năng lực của mình, bẻ cong tất cả các giường sắt, tủ sắt, bàn ghế, tạo thành những tấm chắn kiên cố, bịt kín mọi cửa ra vào và cửa sổ ở tầng một. Lan thì dùng năng lực thực vật, khiến cho những cây thường xuân và hoa giấy mọc ra những chiếc gai sắc nhọn, bao bọc lấy lớp tường bên ngoài, tạo thành một hàng rào phòng thủ tự nhiên.
Họ đã có một căn cứ tạm thời, mà họ gọi vui là "Căn cứ Y Tế". Lan, với kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/4804852/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.