Edit: Bonnie/Hãy đọc ở trang chính chủ
Đường Diệc Bộ không có động tĩnh gì.
Hắn ngoan ngoãn bám chặt lấy Nguyễn Nhàn, giơ hai tay lên thật cao. Cho dù đã dùng khăn ướt lau qua thì vẫn còn không ít máu dính trên tay hắn. Nguyễn Nhàn thấy Đường Diệc Bộ không có ý đồ phản kháng, cuối cùng cũng giơ tay lên.
Châu Sắt cũng không dám kêu lên, nó chui vèo vào dưới ghế ngồi, làm như mình không tồn tại.
Thanh niên có thể là robot hình người kia nâng họng súng lên, nhìn có vẻ rất hài lòng: "Không sai, như vậy sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái. Phó Vũ, đám người lần này đúng là đàng hoàng."
Sáu cái máy nhỏ như nhện bám trên cổ tay bọn họ, sau đó chiếu ra hai luồng sáng, biến thành còng tay bền chắc.
Cuối cùng người tên là Phó Vũ cũng tiến lên, hắn ta cao hơn Hà An một chút, nhưng trông có vẻ tiều tụy hơn không ít, màu mắt vô cùng phổ thông. Hắn ta vỗ hai cái vào xe việt dã bọc giáp, lại liếc Dư Nhạc: "Mấy người từ đâu tới?"
"Biển phế tích." Dư Nhạc nghịch còng tay, "Bị giám sát trật tự đuổi nên phải chạy nạn."
"Mấy người không tiến vào từ cửa chính quy, nói cách khác không có ai dẫn dắt mấy người." Phó Vũ mặt không biểu cảm, nếu như không nhìn ánh mắt, hắn ta còn giống như robot hình người hơn cả Hà An bên cạnh: "Hà An, bật máy nói dối đi. Nói xem, lấy được tin tức từ đâu?"
"Tôi vốn là thủ lĩnh một thuyền tặc đất, người trên thuyền nói cho. Cậu cũng biết chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-vui-ve/548442/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.