Edit: Bonnie
Tính toán thời gian thì buổi sáng sớm nên có ánh nắng. Đáng tiếc nguồn năng lượng có hạn, phòng ăn trong lòng đất sẽ không xa xỉ đến mức trang bị tấm kính khổng lồ chuyên môn cung cấp trời xanh giả tạo lại tốn điện.
Nguyễn Nhàn dậy khá muộn, trong phòng ăn không còn lại mấy người, bữa sáng cũng đã gần đến lúc dừng cung cấp. Đèn tiết kiệm năng lượng có màu vàng kim, độ sáng không bằng ánh nắng nhân tạo. Trong không khí tràn ngập mùi vị chan chát của kim loại trong nước sôi.
Anh tập trung nhét trứng hấp và khoai lang luộc vào miệng, trầm mặc không nói gì. Sau khi cảm giác được ánh mắt vẫn luôn dính vào trán mình, Nguyễn Nhàn mới ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt vàng kim của Đường Diệc Bộ.
"Anh còn 7 phút 11 giây." Đường Diệc Bộ nghiêm túc nói, "5 phút 9 giây sau, phòng ăn sẽ không cung cấp điện nữa. Còn 4 giờ 33 phút nữa mới đến lúc tập hợp cùng tiểu đội Trương Á Triết vào buổi trưa, cân nhắc đến tình huống có thể xảy ra, tôi đề nghị anh nên sớm đến chỗ Quan Hải Minh lấy thiết bị và tư liệu để ra ngoài. Tận dụng khoảng thời gian này, anh còn có thể..."
Nguyễn Nhàn không trả lời. Anh dừng thìa lại, đẩy một nửa đĩa khoai lang luộc ra rồi đứng dậy nhét vào lòng bàn tay Đường Diệc Bộ, thành công ngắt lời robot hình người còn đang bận luyên thuyên kia — Đường Diệc Bộ ngừng miệng trong nháy mắt, vui vẻ gật đầu với anh rồi ăn từng miếng khoai lang nhỏ.
Từ khi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-vui-ve/548389/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.